Nguyễn Tri Vi không thể nhớ rõ mình đã bị Thẩm Yến đưa về biệt thự như thế nào.  
Tình cảnh lúc đó quá hỗn loạn, cho dù cô có giãy giụa như thế nào cũng không thoát khỏi anh. Anh thẳng tay nhét cô vào trong xe, đưa về biệt thự.  
Lần này dì giúp việc không có ở biệt thự. Anh ôm cô mở cửa, từ cửa đi vào trong, đi đến trên giường rồi ném xuống.
Chiếc giường mềm mại lập tức bị lún xuống. Cô bị có chút choáng váng nhưng vẫn tỉnh táo để biết rằng mình đã chọc tức Thẩm Yến.  
Nguyễn Tri Vi từ mép giường dần lui người vào bên trong, cao giọng gọi tên anh: “Thẩm Yến, tôi chỉ muốn rời đi, có khó đến vậy không?”  
Thẩm Yến đứng bên giường, thần sắc lạnh lùng, trịch thượng nhìn cô, nghe thấy lời cô nói như vậy. Anh khom người xuống tóm chặt lấy cằm cô, không trả lời câu hỏi của cô, lạnh giọng hỏi lại: “Nguyễn Tri Vi, tôi hỏi em, rốt cuộc em muốn tôi phải làm gì? Dỗi tôi cũng đã dỗ em, tìm cách mua những thứ mà em thích, em còn chưa hài lòng ở chỗ nào nữa?”  
Nguyễn Tri Vi bị anh tóm chặt cằm đến phát đau, cô nhìn anh với ánh mắt quật cường, bình tĩnh nói: “Chỉ mới có như vậy anh đã nghĩ mình đã làm đủ nhiều rồi sao? Cái việc cỏn con anh làm mà không được đáp lại khiến anh sừng lông đến thế rồi, vậy anh có biết trong hai năm qua, tôi đã làm biết bao thứ mà không được đáp lại không?” 
Nghe được lời này, ánh mắt Thẩm Yến tối sầm lại, lực tay cũng buông lỏng một ít.  
Nguyễn Tri Vi nhân cơ hội lùi lại sau, cô né sang một bên vòng ra sau lưng Thẩm Yến rồi chạy vụt ra ngoài. Cô lại không biết rằng hành động trốn thoát này của mình lại lần nữa chọc tức Thẩm Yến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play