Sự việc diễn ra buổi chiều hôm qua vì Tiêu Mông Mông không có cảnh quay, cũng không đến phim trường nên ngày hôm sau mới biết tin.
Trên cánh tay Nguyễn Tri Vi vẫn còn băng bó, nhưng cô vẫn lặng lẽ đọc kịch bản, cô cũng tự mình trang điểm, sắc mặt có chút tái nhợt, Tiêu Mông Mông nhìn thấy vậy liền cảm thấy rất đau lòng.
Trợ lý của An Duyệt Nhiên tình cờ đi ngang qua họ, Tiêu Mông Mông vừa nhìn thấy trợ lý nhỏ, giọng lập tức lớn hơn: “Vi Vi, để mình nói cho cậu biết, tối hôm qua mình đã xem “Thế giới động vật”. Sau đó mình đã tìm đọc định nghĩa trên Baidu về sói mắt trắng. Sói mắt trắng có nghĩa là không có nhãn cầu, mù quáng và vô nhân đạo. Sói mắt trắng còn là mô tả của những người không biết trả ơn, vong ơn bội nghĩa. Nó loài sói tệ nhất trong các loài sói luôn đấy.”
Giọng điệu của Tiêu Mông Mông chỉ là nói bóng gió, nhưng không ai là hiểu không được nội hàm.
Trợ lý nhỏ không dám quay đầu lại nhìn hai người bọn họ, rụt rè chạy đi.
Thật ra, trợ lý nhỏ cũng có chút hối hận, chiều hôm qua cô đã xem hết toàn bộ cảnh tượng, không ngờ An Duyệt Nhiên lại nhẫn tâm như vậy, Nguyễn Tri Vi ngày hôm qua ngã xuống liên tục, cuối cùng cô không thể chịu đựng được nữa.
Khi đó trợ lý nhỏ chỉ trách Nguyễn Tri Vi không lấy đồ chuyển phát nhanh cho cô ta, khiến cô ta bị mắng, cô ta trong lúc tức giận đã nói ra những lời như vậy, nhưng bây giờ lại khó có thể dừng lại việc này.
“Sói mắt trắng cũng chạy rất nhanh, chắc cũng biết cắn rứt lương tâm rồi.” Tiêu Mông Mông nhìn bóng lưng của trợ lý nhỏ, châm chọc nói.
Nguyễn Tri Vi liếc nhìn trợ lý nhỏ
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).