Diêu Chí Tân hơn 50 tuổi, thêm hai năm nữa là có thể về hưu rồi. Ông ấy luôn thận trọng trong mọi việc, khi sắp đến nghỉ hưu, ông ấy muốn từng bước nghỉ hưu một thật thuận lợi.
Trong đội có những huấn luyện viên và vận động viên chỉ mong muốn được thành công nhanh chóng, và sử dụng thuốc kích thích nên dù ông ấy biết cũng mở một con mắt nhắm một mắt làm ngơ. Suy cho cùng chỉ cần không bị điều tra ra thì đối với họ mà nói thì hai bên đều có lợi. 
Nhưng bây giờ Bùi Vân Hà đã đứng ra nói muốn cấm thuốc kích thích, ông ấy không thể bỏ qua được. Một là phía trên đang chuẩn bị cho tranh đấu ở Thế vận hội, nếu nhiều vận động viên trong đội của Trung Quốc bị phát hiện ra dùng thuốc kích thích thì sẽ ảnh hưởng tiêu cực rất lớn đến việc thi đấu. Với tư cách là Cục trưởng của tổng cục thể dục thể thao, ông ấy phải gánh rất nhiều trách nhiệm. 
Hơn nữa, ông ấy biết rõ tính tình của Bùi Vân Hà, nếu ông ấy không đưa ra phản ứng nào, Bùi Vân Hà sẽ tuyệt đối không bao giờ bỏ cuộc. Vì dưới quyền bà ấy có Cố Tam Tĩnh, người nhà họ Hạ tuy không có liên quan đến thể thao nhưng người ta là dưới chân thiên tử.
Làm sao đây?
Cuối cùng Diêu Chí Tân quyết định, ông ấy sẽ báo cáo, xem ý kiến của phía trên. Như vậy thì không có đắc tội cả hai bên.
Nghĩ kỹ rồi, ông ấy bắt đầu viết các báo cáo liên quan. Bùi Vân Hà bên này sau khi rời khỏi văn phòng của Diêu chí Tân, liền đi đến sân tập, vừa đi vừa suy nghĩ cách tìm ra những người sử dụng thuốc kích thích trong đội nhảy cầu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play