Khâu Vĩ Quang bị Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa ép nhận một cái áo, vừa về đến nhà, nói với vợ ông ta: “Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa thật là quá khách sáo, chúng ta chỉ giúp một chuyện nhỏ, còn đưa về một bộ quần áo.”
Vợ của ông ta Chu Khánh Phân cũng không để ý, tùy tiện mở  ra, sau đó liền cả người ngây ngẩn, “Này … Đây là chiến hữu của anh đưa sao?”
“Đúng vậy, làm sao vậy?” Khâu Vĩ Quang đang rót nước uống, đi tới nhìn thoáng qua chiếc áo kia nói: “Cái này là gì vậy? Sao nhìn rất kỳ quái? Có thể bán được sao? Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa đừng có sai lầm nha!”
Chu Khánh Phân nghe ông ta nói xong hừ một tiếng, “Anh biết đây là quần áo gì sao? Biết bao nhiêu tiền một cái không?”
Khâu Vĩ Quang là một người đàn ông bình thường căn bản là không chú ý ăn mặc, đâu biết chiếc áo này bao nhiêu tiền. Ông ấy hỏi: “Thực sự có giá trị sao?”
“Đương nhiên có giá trị, giá trị hơn một tháng tiền lương.” Chu Khánh Phân đi làm ở bưu cục, năm trước bà ấy đã gặp con trai của cục trưởng bọn họ mặc áo như vậy, lúc ấy ở bưu cục của bọn họ còn oanh động một chút. Bà ấy không nghĩ tới Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa hào phóng như vậy, đây chính là hơn một tháng tiền lương nha!
“Đắt như vậy!” Khâu Vĩ Quang cầm áo lại xem, thấy áo rộng rãi ông ấy có thể mặc liền thử, một lát sau nói: “Thật ấm áp”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play