Cố Tư Tình các nàng không có để Trương Song Bình ở trong lòng, so với chuyện đi lên tỉnh thành, thì chuyện ân oán với Trương gia căn bản không tính là cái gì. 
Buổi tối, đồ đạc cũng đã thu thập xong. Từng đống đồ ở dưới đất được chất giống như núi nhỏ . Như vậy mà Vương Nguyệt Cúc còn ngại không đủ, trong miệng vẫn luôn lải nhải: “Nhìn xem còn thiếu thứ gì không, nếu quên, đến lúc đó phải mua, xài hết không biết bao nhiêu tiền nha!”
Nghe xong lời mẹ mình, Cố Nhất Mẫn cùng Cố Nhị Tuệ cẩn thận xem lại đồ đạc, sau đó thêm vào mấy thứ.
Buổi chiều ngày hôm sau Cố Kiến Quốc trở về, so với thời điểm đi thì gầy rõ ràng, chỉ là xem ra tinh thần thật tốt, nhưng Vương Nguyệt Cúc vẫn là thực đau lòng. 
“Anh không có việc gì.” Cố Kiến Quốc nhìn thấy ánh mắt vợ đau lòng, trong lòng ấm hô hô. Vỗ vỗ tay vợ nói: “Anh đi lại nhà họ Hàn một chuyến, kêu em dâu và hai đứa nhỏ về đây, ngày mai cùng nhau đi.”
Vương Nguyệt Cúc ừ một tiếng, chờ Cố Kiến Quốc đi rồi bắt đầu cùng Nhất Mẫn và Nhị Tuệ làm hoành thánh. Đàn ông không than, nhưng bà ấy khẳng định lần này ra ngoài ăn không ít khổ, nên bao một ít sủi cảo để bồi bổ. 
Cố Tư Tình và Cố Tam Tĩnh tan học về, thì thấy mẹ và các chị ở phòng bếp vô cùng náo nhiệt làm hoành thánh, lập tức đi trong sân tìm Cố Kiến Quốc, nàng đang trông đợi nghe ba mình kể chuyện đi nhập hàng, kết quả tìm một vòng không thấy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play