Ba người lần lượt đi vào phòng tiệc.

Tô Thiên Tầm không muốn nói chuyện với Khiêm Chuẩn, nên cô đã cố tình chọn chiếc ghế ngồi cách xa anh.

Cô đưa tay chống cằm, quay lưng về phía Khiêm Chuẩn.

Hơn nửa năm qua anh không thèm để ý đến cô, không phải anh đã có tình yêu mới rồi sao?

Có người tình mới cũng mặc kệ anh, nhưng anh lại chọn ngay người từng có thù ghét với cô, Hoắc Dĩnh Tân.

Không phải anh cố tình sao!

Càng nghĩ về điều đó, Tô Thiên Tầm càng khó chịu, nếu không phải vì em trai, cô hận không thể đứng dậy đi về.

Trong lúc bực bội, cô cảm nhận được có người đang kéo chiếc ghế bên cạnh cô.

Quay đầu nhìn lại, cô thấy Khiêm Chuẩn đang ngồi xuống.

Tô Thiên Tầm bất mãn nói: “Ai mướn anh ngồi đây!”

Sau chiếc kính gọng vàng, đôi mắt anh sâu như chiếc giếng cạn, nghe lời cô vừa nói, anh khẽ rũ mi mắt, không đáp lại câu nào.

Trong lòng Tô Thiên Tầm càng thêm khó chịu.

Cũng may, lúc này Lý Thành Nghị đã dẫn theo các anh em tốt đến, phá vỡ bầu không khí ngượng nghịu trong căn phòng.

Lý Thành Nghị đã quá quen với việc giao tiếp với đối tác trong thương trường, cho nên anh ấy rất giỏi trong việc điều chỉnh bầu không, chẳng mấy chốc, căn phòng dần trở nên sôi nổi hơn.

Một lát sau, Châu Duẫn Thừa dẫn theo vợ là Triệu Hi Ngôn tiến vào phòng, mọi người đứng dậy tự giới thiệu bản thân rồi ngồi xuống.

Ban đầu Tô Thiên Tầm muốn ngồi cùng nhà văn xinh đẹp Triệu Hi Ngôn, hai người dường như rất hiểu nhau, họ có rất nhiều điều muốn nói với nhau, nhưng lại bị Khiêm Chuẩn và Châu Duẫn Thừa ngăn cách, nên chỉ đành nhìn nhau từ xa.

Trước khi gặp Chậu Duẫn Thừa, cô nghĩ anh ta là một phú nhị đại rất khó gần, việc Tô Thiên Ninh đắc tội với anh ta sẽ không có cách nào giải quyết.

Không ngờ anh ta rất rộng lượng, cho rằng Tô Thiên Ninh cũng là một sinh viên mới tốt nghiệp ra trường, chưa có kinh nghiệm trong xã hội nên bị người xấu lợi dụng, anh ta cười xòa, xua tay bảo sẽ không để bụng chuyện này.

Tô Thiên Ninh hết lời cảm ơn anh ta.

Lúc này Tô Thiên Tầm mới thở phào nhẹ nhõm.

Khiêm Chuẩn vẫn luôn trầm tính ít nói, dường như anh vẫn chưa nói câu nào, còn Châu Duẫn Thừa lại trái ngược hoàn toàn, anh ta là người làm chủ bầu không khí của buổi tiệc rượu ngày hôm nay.

Mối lo đã được giải quyết, trong lòng Tô Thiên Tầm không còn gánh nặng.

Mãi lo xã giao với Lý Thành Nghị, cô không để ý Triệu Hi Ngôn đã ra ngoài từ khi nào, lúc cô ấy quay lại, hốc mắt sưng lên trông thấy, chắc chắn vừa khóc xong.

Lúc này tâm trạng Tô Thiên Tầm không được tốt, cô không ngờ trên bàn tiệc nhỏ lại có thể gặp được người đồng bệnh tương liên.

Đồng cảm với đối phương, cô rót một ly rượu đầy đưa đến trước mặt cô ấy: “Người ta nói say có thể quên buồn. Mặc kệ hôm nay xảy ra chuyện gì, chúng ta không say không về.”

Triệu Ngôn Hi cũng nghĩ như vậy, cô ấy nâng ly rượu cụng vào ly của cô, sau đó ngửa cổ uống cạn.

“Không say không về.”

Sau đó, hai người liên tục nâng ly, uống còn nhiều hơn các người đàn ông đang ngồi tr�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play