Sau khi Tô Thiên Tầm và Khiêm Chuẩn dọn
vào nhà mới, không ngờ hai người lại có bạn hàng xóm.
Người bạn ấy vô cùng thân quen.
Có thể Tô Thiên Tầm không biết anh ta,
nhưng người này lại hay thường xuyên qua lại với Khiêm Chuẩn.
Đó là ông trùm đá quý Bùi Duyệt Thần.
Hầu hết các loại đá quý Khiêm Chuẩn đều
mua được từ chỗ anh ta.
Kể cả chiếc vòng cổ Tô Thiên Tầm rất
thích khi còn bé.
Hôm nay, để chúc mừng cho buổi tiệc tân
gia, Tô Thiên Tầm đã chuẩn bị một bữa tiệc rất thịnh soạn, cô đã mời tất cả các
bạn bè thân thiết đến chung vui.
Những người bạn thân của cô gồm có:
Thẩm Uyển và chồng của cô ấy - Tô Cảnh Ngôn, người thiết kế giày Hứa Tùng Điềm,
tác giả của tác phẩm “Thái tử phi, mời lên ngựa” do cô diễn vai chính - Triệu
Hi Ngôn và gia đình bốn người của cô ấy.
Hai đứa trẻ nhà Triệu Hi Ngôn rất đáng
yêu, ai nhìn thấy cũng thích mê.
Tô Thiên Tầm đã gặp hai nhóc tì ấy, cô
còn đặc biệt nhờ nhà thiết kế họ Hứa may riêng hai đôi giày cho bọn nhỏ.
Cô rất thích cặp sinh đôi này, hận
không thể cùng Khiêm Chuẩn sinh một cặp để cạnh tranh với người mẹ ấy.
Năm nay Triệu Ôn Ngự vừa tròn tám tuổi,
cậu bé rất thích ca hát và khiêu vũ. Cậu bé vừa nhìn thấy Tô Thiên Tầm, cậu bé
liền quấn quýt cô không buông, còn yêu cầu cô dẫn mình theo đóng phim chung.
“Dì Tô! Khi nào dì đóng phim, cần diễn
viên nhỏ tuổi làm con trai, dì nhớ gọi cháu nha!”
Tô Thiên Tầm nhìn gương mặt đáng yêu
của cậu bé, cô bật cười: “Không phải cháu còn bận học sao? Đòi đi đóng phim để
làm gì?”
Triệu Ôn Ngự cúi đầu ủ rũ, nhưng rất
nhanh sau đó, cậu bé nói: “Bây giờ có rất nhiều sao nhí đang biểu diễn mà, họ
đóng phim được thì cháu cũng có thể.”
Tô Thiên Tầm cố tình trêu cậu bé: “Vậy
cháu xin phép mẹ mình trước đi, dì không dám tự ý nhận lời đâu.”
Triệu Hi Ngôn nhìn thấy hai người trò
chuyện rất vui vẻ, cô ấy lên tiếng hỏi: “Hai người bàn bạc chuyện gì thế?”
Tô Thiên Tầm thuật lại mong muốn của
Triệu Ôn Ngự với cô ấy: “Ôn Ngự bảo sau này tôi đi đóng phim phải dắt thằng bé
theo.”
Triệu Hi Ngôn cười đáp: “Cô đừng chiều
ý nó, suốt ngày chỉ biết mơ mộng làm minh tinh.”
Tô Thiên Tầm hiếu kì hòi: “Vì sao thế?”
Bạn thân nhất của Triệu Hi Ngôn nói
chen vào: “Còn vì cái gì nữa. Tất nhiên là sau khi trở thành minh tinh rồi,
thằng bé sẽ có rất nhiều fans nhí, nói không chừng thằng bé sẽ có rất nhiều bạn
học nữ theo đuôi, ngưỡng mộ.”
Nghe đến đây, mọi người đều bật cười.
Triệu Ôn Ngự bị trêu đến đỏ mặt, cậu bé
liếc mắt nhìn thấy em trai mình, Triệu Ôn Hoà đang ngồi xổm bên cạnh, ngắm
nghía nghiên cứu về hoa lá cỏ.
Cậu bé ngượng ngùng đáp: “Cháu thì có
gì để bàn chứ, em trai cháu còn có cả bạn gái rồi kia kìa.”
“Cháu nói gì cơ?” Tô Thiên Tầm không
dám tin vào tai mình, cô cảm thấy đám trẻ bây giờ dường như lớn rất nhanh.
Triệu Ôn Ngự không dám nhìn trực tiếp
vào đôi mắt tức giận của Triệu Ôn Hoà, cậu bé nói: “Cháu nói thật đấy. Cháu
không dám nói dối mọi người đâu. Người đó là một chị gái rất đáng yêu, lớn hơn
chúng cháu hai lớp.”
Nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ của hai đứa
trẻ ấy, Tô Thiên Tầm cảm thấy rất vui.
Cô cũng mơ ước cuộc sống tương lai của
mình sẽ ngập trong thứ ánh sáng ấm áp ấy.
Triệu Hi Ngôn đã quá quen với cách ăn
nói tuỳ tiện của Triệu Ôn Ngự, cô ấy không muốn làm quá suy nghĩ ngây thơ của
bọn trẻ, cô ấy lảng sang chuyện khác: “Này, Thiên Tầm, có điều này tôi muốn hỏi
cô, không biết cô có bằng lòng không. Nếu cô không thích cũng không sao.”
Tô Thiên Tầm hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Triệu Hi Ngôn: “Dạo gần đây tôi có
nguồn cảm hứng mới, tôi muốn viết câu chuyện của cô và Khiêm tổng thành một
cuốn tiểu thuyết, sau đó đưa nó lên màn ảnh lớn, không biết cô nghĩ thế nào?”
“Câu chuyện của tôi và Khiêm Chuẩn
sao?” Trước đây Tô Thiên Tầm chưa bao giờ nghĩ đến việc câu chuyện của hai
người có thể viết thành một cuốn tiểu thuyết.
Triệu Hi Ngôn gật đầu: “Đúng vậy! Con
đường tình yêu của cô và Khiêm tổng rất thú vị, có lúc trầm lúc bổng, lúc buồn
lúc vui, còn có nhiều chi tiết khá…drama.”
“Chỉ cần kịch bản đủ tốt, nhất định đây
sẽ là một cú nổ lớn.”
Nghe hay đấy, Tô Thiên Tầm thì không
nghĩ gì nhiều, dù sao cô cũng là diễn viên, cô quá quen với việc diễn lại cuộc
sống của một ai đó.
Cô chỉ lo Khiêm Chuẩn sẽ không thích
chuyện này.
Lỡ như lúc đó bộ phim được nhiều người
để mắt đến, có thể những u buồn góc khuất trong lòng anh đều sẽ được phơi bày
ra ánh sáng.
Lúc đó sẽ có người khen kẻ chê, cô cũng
không biết chuyện này có tốt hay không.
“Để tôi đi hỏi ý chồng tôi xem sao.”
Triệu Hi Ngôn cũng không ép buộc Tô
Thiên Tầm phải lập tức đồng ý: “Tất nhiên phải hỏi qua ý kiến Khiêm tổng một
chút, nếu anh ấy không thích, thì quên nó đi. Dù sao đây cũng là cảm hứng dâng
trào trong lòng tôi thôi.”
Đúng lúc này, Tô Thiên Tầm nhìn thấy
Khiêm Chuẩn đang bưng ly rượu vang đỏ tiến đến chỗ mình, cô quàng tay anh: “Anh
này, Hi Ngôn bảo cô ấy muốn viết chuyện tình của chúng ta thành một cuốn tiểu
thuyết, sau đó dựng thành phim. Anh nghĩ thế nào?”
Dựa vào sự trầm tính ít nói của Khiêm
Chuẩn, anh không muốn phơi bày mọi chuyện ra ánh sáng, Tô Thiên Tầm nghĩ anh sẽ
không đồng ý.
Lần trước hai người tham gia chương
trình tạp kỹ, cô cũng tốn kha khá công sức.
Không ngờ cô vừa nói hết câu, Khiêm
Chuẩn chỉ hơi trầm mặc một lúc, anh hỏi: “Liệu có ổn không?”
Tô Thiên Tầm ngây người, cô liền bật
cười: “Tất nhiên rồi, nếu không em sẽ không nhận lời.”
Khiêm Chuẩn nói: “Vậy anh không có ý
kiến gì đâu.”
Anh ngừng một chút: “Châu phu nhân cần
bất cứ tư liệu sống nào, cứ thoải mái đến đây hỏi tôi.”
Tô Thiên Tầm: “...”
Cô không hiểu nổi suy nghĩ trong đầu
anh.
Khiêm Chuẩn giả vờ phớt lờ cô, anh tự
hào nói: “Anh cảm thấy chuyện tình chúng ta rất đặc biệt, nên lưu truyền đến
con cháu sau này.”
Tô Thiên Tầm: “...”
Cô cảm thấy Khiêm Chuẩn càng ngày càng
không biết xấu hổ.
Có thể sau này bộ tiểu thuyết do Triệu
Hi Ngôn viết về câu chuyện tình yêu của hai người sẽ được các công chúng � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.