Bởi vì bận rộn quay phim, buổi trưa không có nhiều thời gian rảnh, Tô Thiên Tầm gọi hai vệ sĩ tới, cũng không để ý nghĩ biện pháp chỉnh đốn bọn họ.

Chỉ để họ đi theo, nhấn mạnh rằng không được lười biếng.

Sau đó bước vào giai đoạn quay phim.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Tô Thiên Tầm như thường lệ gửi cho Khiêm Chuẩn một tin nhắn: [Em nhớ anh.]

Như những lần trước, không nhận được phản hồi.

Tô Thiên Tầm cũng không để ở trong lòng.

Dù sao, cô sẽ làm cho người đàn ông này tin rằng cô là đang chân thành với anh.

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chớp mắt đã đến cuối năm, cũng đã bước vào giai đoạn quay phim cuối cùng.

Bộ phim cổ trang này có nhiều tình tiết, tốn kém, thời gian quay dài.

Quay hơn nửa năm mới đóng máy.

Trong khoảng thời gian này, Tô Thiên Tầm chỉ trở về thành phố Ly được một lần, sau đó vẫn đắm mình trong đoàn làm phim, cô muốn trở về thành phố đến nỗi phát điên.

Nhưng cũng phải nhẫn nhịn.

Việc quay về làm chậm trễ quay phim không nói, còn có thể kéo dài thời gian.

Cũng may bộ phim cổ trang kéo dài nửa năm này rốt cục cũng đã quay xong trong sự háo hức của Tô Thiên Tầm.

Ngay sau khi tiệc đóng máy kết thúc, cô lập tức lên xe trở về.

Gần một tháng nay, mỗi tối Tô Thiên Tầm đều gửi một tin nhắn cho Khiêm Chuẩn.

Lúc đầu chỉ là một câu đơn giản: [Em nhớ anh.]

Sau đó, khi quay phim, cô gặp phải những điều thú vị, và một số câu chuyện nhỏ xảy ra với các thành viên của đoàn làm phim, cô đã viết thành tin nhắn để gửi cho anh.

Ngay đêm qua, cô gửi tin nhắn nói với anh, sau hôm nay cô sẽ trở về thành phố Ly.

Người đàn ông đó cuối cùng đã trả lời cô một câu.

[À.]

Tô Thiên Tầm cười ngây ngô với chữ này cả một đêm.

Trước kia cũng không cảm thấy chữ này có cái gì đặc biệt.

Khiêm Chuẩn từ trước đến nay rất ít nói, những lời thường trao đổi với người khác đều là a, ừm, biết rồi, tốt, được, không thành vấn đề...

Từ trước đến giờ cô vẫn không cảm thấy những chữ này có gì đặc biệt.

Nhưng hôm nay...

Luôn luôn cảm thấy rằng từ bộ khẩu trong chữ "À" này, giống như đôi môi mỏng của Khiêm Chuẩn.

Sau đó là chữ "Tôi", chẳng phải ý nghĩa của nó là hôn em sao?

Cô chẳng những tự mình nghĩ như vậy, còn muốn Tang Tử đồng ý với suy nghĩ của mình.

Tang Tử cảm thấy cô điên rồi, làm sao mà từ một chữ “À” lại có thể suy nghĩ xa xôi đến vậy.

"Thiên Tầm, em cảm thấy chị quay một bộ phim, cả người vui đến điên rồi."

"May mà lão tổ tông không mời chị đi tạo chữ, nếu không cả thế giới này đều là màu vàng."

Tô Thiên Tầm cười đến không dừng lại được, còn đối với lời nói của Tang Tử thì vô cùng khinh thường: "Em thì biết cái gì, Khiêm Chuẩn là một người như vậy đấy."

"Trực tiếp bảo anh ấy nói hôn chị, có lẽ là không có khả năng, chữ này chính là cách biểu đạt uyển chuyển của anh ấy."

Tang Tử: "Em hối hận vì đã đến tìm chị."

"Rốt cuộc kiếp trước chị đã làm gì sai, phải nghe những lời này của em."

Sau khi Tô Thiên Tầm quay lại thành phố Ly, tự nhiên lạ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play