“Anh Khiêm Hưu, gần đây anh đến thành
phố S đã mấy lần rồi, có chuyện gì sao ạ?” Sau khi xe bắt đầu đi thì Tô Thiên
Tầm mới hỏi.
Nếu như không phải Khiêm Hưu đã kết hôn
rồi, hơn nữa nghe nói tình cảm hai vợ chồng họ còn rất tốt thì cô còn nghi ngờ
Khiêm Hưu đặc biệt đến đây tìm mình nữa chứ.
Không biết tại vì sao, bình thường
Khiêm Hưu rất hay bắt chuyện nhưng hôm nay lại vô cùng trầm mặc.
Tô Thiên Tầm không nghe thấy anh ta đáp
lại.
Có điều cô là chuyện gia trong việc
điều chỉnh bầu không khí, đến cả con người trầm mặc như Khiêm Chuẩn cô còn
không cảm thấy khó chịu, tình cảnh này cũng chỉ là chuyện nhỏ.
“Đúng rồi, bệnh viện anh vẫn ổn chứ?”
Tô Thiên Tầm không có gì để nói thì cũng tìm chủ đề để nói : “Em nghe nói làm ở
bệnh viện đều rất bận, có lúc nửa đêm cũng bị gọi dậy để làm phẫu thuật.”
“Em nghe thím Tô nói bây giờ anh đang
là chủ nhiệm, vậy chắc công việc lại càng thêm bận rồi.”
“Cũng ổn.” Khiêm Hưu đang lái xe, câu
trả lời có chút lơ đãng.
Tô Thiên Tầm khẽ cau mày, cô cảm thấy ở
một chỗ với Khiêm Hưu còn không bằng ở với Khiêm Chuẩn.
Ít nhất thì một biểu tình tùy ý rất nhỏ
của Khiêm Chuẩn cô cũng có thể đoán ra đó là có ý gì.
Nhưng Khiêm Hưu rốt cuộc đang nghĩ cái
gì thì cô cũng chưa từng hiểu được.
Trong xe quá mức yên tĩnh, Tô Thiên Tầm
là người có tính không chịu được sự yên lặng, cô luôn muốn phá tan đi bầu không
khí căng thẳng này nhưng mấy lần cô đưa ra chủ đề nói chuyện thì đối phương đều
không có ý muốn tiếp lời cô.
Cuối cùng cô cũng có chút mất hứng.
Không vui thì cô lại muốn mắng Khiêm
Chuẩn.
Cái người này rõ ràng đã nói tới đón
cô, nhưng cứ vào lúc này lại cho cô leo cây.
Không thì cô cũng không ngồi xe của
Khiêm Hưu để về nhà.
Cũng không biết anh đang làm gì, tốt
nhất là ở công ty có việc không thì cô chắc chắn sẽ không tha cho anh.
Nếu Khiêm Hưu đã không muốn nói chuyện,
Tô Thiên Tầm điều chỉnh lại ghế tựa rồi định ngủ một giấc, tốt nhất là ngủ một
giấc là có thể ra khỏi thành phố, vậy thì cũng không còn phải ngượng ngùng nữa
rồi.
Nhưng cô mới điều chỉnh lại ghế tựa thì
người đàn ông ngồi bên cạnh bèn lên tiếng: “Gần đây quá phiền muộn, muốn tìm
Thiên Tầm nói chuyện.”
Tô Thiên Tầm nửa nằm dựa vào lưng ghế,
khi nghe xong lời này cô khẽ sững người, nhanh chóng kéo ghế tựa lên.
“Anh Khiêm Hưu gặp phải chuyện gì sao?”
“Phiền muộn thì tìm tới em là đúng rồi,
em rất giỏi giúp người khác giải quyết vấn đề đó, không thì anh nói xem mình
gặp phải buồn phiền gì?”
“Liên quan đến việc thăng chức hay là
liên quan đến bệnh nhân?”
“Hay là có bác sĩ nào làm loạn?”
Cô đoán liên tục một loạt vấn đề, Khiêm
Hưu cũng không có phản ứng gì, đột nhiện Tô Thiên Tầm nghĩ đến cái gì đó, cô
cười nói: “Em biết rồi, chắc chắn bác gái giục anh sinh con phải không?”
Năm đó cô ra nước ngoài chưa đươc bao
lâu thì Khiêm Hưu bèn kết hôn, tính ra thì cũng khoảng ba năm rồi.
Bố mẹ muốn nhanh được bồng cháu, giục
con mình sinh con cũng là chuyện bình thường.
Cô đúng thật quả là người thông minh
lanh lợi.
Đáng tiếc cô lại đoán không đúng.
Bởi vì rất nhanh cô đã nghe thấy Khiêm
Hưu nói: “Cô ấy ngoại tình rồi.”
Tô Thiên Tầm: “...”
Vì vậy Khiêm Hưu tìm cô là muốn nói
chuyện về đời sống tình cảm của anh ta?
Nếu như là ba năm trước, cô chắc chắn
sẽ rất vui khi có thể nghe thấy Khiêm Hưu giải bày với cô, nói với cô những chuyện
không được như mong muốn trong cuộc sống, nhưng bây giờ thì...
Chưa nói đến chuyện cô đã từng ngủ với
Khiêm Chuẩn, cho dù chưa từng thì anh ta cũng là một người đàn ông đã kết hôn
rồi.
Lỡ như bị một người ngớ ngẩn nào đó
tiết lộ ra mấy lời lắm chuyện gì đó, rồi lại giáng cho cô danh phá hoại tình
cảm gia đình người khác thì cô làm sao có thể sống trong giới giải trí hộn loạn
đó nữa.
Thật lòng mà nói, cô thật sự không có ý
nghĩ nối lại mối tình duyên lúc trước với Khiêm Hưu.
Tô Thiên Tầm hối hận khi lên xe của
Khiêm Hưu, cô khẽ quét mắt một cái, hận không thể xuống xe ngay lập tức.
Nhưng xe đang chạy trong một vùng núi
hoang vu, cũng không có cách nào để vào làng hay là quay lại cửa hàng cả, nếu
cô thực sự muốn xuống xe, có thể trong hot search ngay mai sẽ có một tin tức
đẫm máu về một nữ diễn viên tuyến 18 bị sát hại trong vùng núi hoang vu.
Cô thật sự không muốn chết rồi mà còn
gắn cái mác diễn viên tuyến 18.
“A...a...” Tô Thiên Tầm cảm thấy các cơ
trên mặt vì đau mà khẽ giật: “Cái đó anh Khiêm Hưu này, có phải anh có nhầm lẫn
gì không?”
Biểu cảm của Khiêm Hưu tràn ngập cảm
xúc khó nói nên lời, anh ta nhìn con đường quanh co phía trước, lâu sau mới lên
tiếng: “Là anh tận mắt nhìn thấy tất cả.”
Tô Thiên Tầm biết không có người đàn
ông nào đem cái chuyện vợ mình đi ngoại tình ra đùa cả, chỉ là cô nhắc một
tiếng như tượng trưng mà thôi.
Nghe thấy câu trả lời chắc chắn của anh
ta, ngược lại cô cũng không biết phải nói gì cho tốt.
An ủi hai câu vậy, bọn họ rất lâu rồi
chưa liên lạc, đôi bên đều khá xa cách, cô cũng không biết phải làm sao để nắm
chắc mức độ của chuyện này, nói một cách sâu sắc hay nông cạn lại khiến người
ta không thoải mái, chưa nói đến việc nói mấy câu vô ích mà còn thể hiện ra
mình giống như người có mục đích không đơn thuần vậy.
Nhưng nếu như không nói thì...
Hai người cứ ngồi như vậy thì hình như
có hơi bối rối.
Tô Thiên Tầm cứ đờ đẫn ngồi như vậy,
như thể có một nắm đinh cắm dưới ghế, lưng cô thẳng tắp, hai mắt nhìn chằm chằm
về phía trước, cô giống như một chiếc radar không ngừng hoạt động.(Abilene x T
Y T)
* Ra-đa (ra-đa) là một hệ thống phát hiện điện tử có thể
bức xạ sóng điện từ và sử dụng sự phản xạ của các vật thể để phát hiện và xác
định vị trí của các mục tiêu. “Không có gì muốn nói với anh hả?” Đột
nhiên bên cạnh truyền đến một giọng nam.
Tô Thiên Tầm “ò” một ti� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).