Lật Chi há miệng định gọi sếp theo thói
quen nhưng lại nhớ mình nên gọi anh là “Học trưởng.”
Vừa nghĩ vậy thì miệng lập tức sửa xưng
hô.
Cuối cùng nói thành câu: “Lão… Học
trưởng?”
Lật Chi lập tức cảm nhận được ánh nhìn
uy hiếp đến từ Cố Cảnh Sâm nên cô hoảng loạn giải thích: “Không phải học trưởng
già, là…”
“Là cái gì?” Cuối câu hỏi Cố Cảnh Sâm
hơi nâng tone giọng.
Anh nhướng mày, khí thế mạnh mẽ gắt gao
áp chế Lật Chi.
Muốn xem cô trả lời thế nào.
Lật Chi mở miệng, cô muốn nghiêm túc
giải thích với anh, nhưng lại phát hiện mình không thể giải thích rõ ràng trong
một hai câu đơn giản.
Đầu óc nhỏ bé của Lật Chi hoạt động rất
nhanh, trong vài giây, cô đã nghĩ ra một câu trả lời xuất sắc.
Cô nhướng mi, đôi mắt nai xinh đẹp nhìn
Cố Cảnh Sâm đang híp mắt nhìn cô, lời nói dịu dàng lập tức vang lên trong chiếc
xe yên tĩnh: “Là học trưởng đẹp trai!”
Giọng điệu chắc chắn và vang dội mang
khí thế thấy chết không sờn.
Thiếu chút nữa thì Cố Cảnh Sâm cười ra
tiếng.
Anh nhấp môi duy trì thái độ lạnh lùng
bình tĩnh thường ngày mà “Ồ” một tiếng, anh tiếp tục hỏi: “Thế… Cái từ “Lão”
kia nhảy từ đâu ra thế?”
Lật Chi: “…”
Cô vờ như bình tĩnh, khuôn mặt nhỏ đỏ
lên, căng mặt nói láo: “Chính là… Muốn… Muốn nói…”
“Hử?” Cố Cảnh Sâm phát ra một tiếng
nghi ng� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.