Tuy rằng Dương Phong thả chậm tốc độ xe
lúc Lật Chi ngủ nhưng bọn họ vẫn đến sớm hơn xe buýt như cũ.
Sau khi Lật Chi xuống xe mới nhận ra Cố
Cảnh Sâm mang nhân viên công ty tới nơi tổ chức team building thế mà lại là
"Khách sạn suối nước nóng Giang Loan" nổi tiếng.
Này… Không phải chi phí cũng cao sao?
Lật Chi nhận rương hành lý mà Dương
Phong giúp cô xách từ cốp xe ra, nghĩ lại, Cố Cảnh Sâm cũng là một ông chủ lớn,
chút tiền ấy chẳng là gì trong mắt anh.
Hơn nữa, anh vừa mới trừ tiền lương của
cô!
Cô không cần đau lòng vì tiền của anh!
Lật Chi rũ mi đi theo sau và chậm rãi
bước vào khách sạn, còn cảm thấy đau đớn vì bị trừ tiền lương.
Cho dù trừ nhiều hay ít, cô đều rất
đau.
Phòng đã được sắp xếp từ sáng sớm.
Sau khi Lật Chi lấy thẻ phòng, cô vào
thang máy cùng Dương Phong và Cố Cảnh Sâm.
Cô xuống thang máy ở tầng 20 trước.
Căn phòng xa hoa của Cố Cảnh Sâm không
ở tầng này.
Lật Chi đi dọc theo con đường phía
trước, tìm được số phòng và quét thẻ vào phòng.
Trong phòng có hai chiếc giường, ngoại
trừ cô thì tí nữa sẽ có thêm một đồng nghiệp khác ở cùng.
Lật Chi không có chọn giường ngủ trước.
Cô đặt rương hành lý sang một bên, bản
thân vừa ngồi vào sô pha, còn chưa kịp nghỉ ngơi một chút thì đã có tiếng gõ
cửa.
Lật Chi chỉ có thể đứng dậy, đi tới mở
cửa.
Vốn nghĩ rằng là đồng nghiệp công ty ở
chung, thế mà người đứng ở cửa lại là Dương Phong.
“Thư ký Lật, chủ tịch muốn lấy máy tính
bảng ở chỗ cô." Giọng điệu Dương Phong hơi nhanh, nói với cô: “Xe buýt đến
dưới lầu rồi, tôi phải đi ổn định một chút, làm phiền cô đưa qua cho chủ tịch.”
Lật Chi chớp mắt, nhẹ giọng đáp:
“Được…”
“Phòng 2301.” Dương Phong nói xong,
chân dài bước nhanh rời đi.
Lật Chi quay lại phòng, lấy máy tính
bảng từ trong túi vải mình ra, rút thẻ phòng, đóng cửa thật kỹ và đi đến phòng
2301.
Sau khi ra khỏi thang máy tầng 23, Lật
Chi tìm một hồi mới rẽ tới cửa phòng 2301.
Cô giơ tay ấn chuông cửa.
Đợi một lát, cửa mới được mở từ bên
trong ra.
Người đàn ông đã thay bộ quần áo bình
thường, chỉ quấn một chiếc áo tắm dài bằng lụa màu xanh lục đậm.
Trước ngực lộ ra một mảng da thịt lớn,
đường nét cực kỳ gợi cảm rõ rệt.
Lật Chi không ngờ khi vừa mở cửa sẽ
nhìn thấy bức tranh… thơ mộng như vậy, cô ngây ngốc trong chốc lát rồi sau đó
vội vàng đưa máy tính bảng cầm trong tay ra.
Hai tay cô đưa máy tính bảng qua, lông
mi rũ xuống lịch sự không nhìn anh nữa, nhẹ giọng nói: “Máy tính bảng đây ạ.”
Cố Cảnh Sâm không tiếp nhận mà là thu
tay đang nắm then cửa, xoay người đi vào phòng khách, giọng nói lười biếng:
“Vào đi.”
Trong lòng Lật Chi ngay lập tức nhảy
dựng lên, kinh ngạc ngẩng mặt thì chợt nghe anh nói: “Pha cho tôi một tách cà
phê.”
Lật Chi âm thầm thở ra một hơi, nhẹ
nhàng đáp: “… Vâng.”
Cô đi theo sau anh vào căn phòng có
không gian vô cùng rộng rãi này, nhìn qua thì thấy phòng khách này bằng gần hai
gian phòng cô ở.
Sắc mặt Lật Chi bình tĩnh để máy tính
bảng lên trên bàn cho anh, sau đó đi tới gần cửa sổ, bắt tay chuẩn bị cà phê
cho anh.
Lúc cô nghiêm túc pha cà phê thì Cố
Cảnh Sâm bình thản ngồi ở sô pha, đặt máy tính bảng trên đôi chân dài và ngón
tay lướt nhẹ trên màn hình.
Lật Chi đưa cà phê cho Cố Cảnh Sâm đang
ngồi, mí mắt Cố Cảnh Sâm cũng chẳng nhấc lên một chút nào, giọng nói bình
thường hỏi Lật Chi: “Bất mãn tôi trừ tiền lương của cô nên ngay cả điện thoại
cũng không bật lên, định bãi công sao?"
Lúc này Lật Chi mới nhớ mình vì tránh
cuộc gọi của bố nên khi ở trên xe cô đã tắt điện thoại đi, lúc sau l� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).