Lật Chi rất khó hiểu nhưng cô không dám hỏi tại sao.

Dương Phong như hiểu được thắc mắc trong mắt cô, nhẹ giọng nói với Lật Chi như đang nhắc nhở: “Ngồi bên cạnh ông chủ, bưng nước bưng đồ cho ông chủ sẽ thuận tiện hơn.”

Lúc này Lật Chi mới hiểu.

Cô khom lưng chui vào trong xe, di chuyển vào và ngồi vào ghế phía sau ghế lái.

Sau đó Cố Cảnh Sâm ngồi bên cạnh cô.

Sau khi lên xe, Dương Phong đưa bình giữ nhiệt của Cố Cảnh Sâm cho Lật Chi: "Đây là bình nước của ông chủ."

Hai tay Lật Chi cầm nó và ôm vào lòng ngực.

Dương Phong lại đưa cho cô một thứ cứng ngắc khác: "Có thể ông chủ sẽ dùng trên đường."

"Tôi lái xe không tiện nên cô cầm đi."

Lật Chi liên tục gật đầu, ngoan ngoãn nhẹ giọng đáp lại: "Được."

Dương Phong đưa hết đồ vật cho Lật Chi và sau khi giải thích xong thì quay người khởi động xe.

Lật Chi cứng ngắc ngồi bên cạnh Cố Cảnh Sâm, khí chất bên cạnh cô quá mạnh khiến Lật Chi phải thả nhẹ hơi thở ngay.

Cô ngoan ngoãn bỏ cặp tài liệu và máy tính bảng vào chiếc túi vải mang theo bên người, ôm bình giữ nhiệt trên tay.

Chiếc xe hòa vào đường lớn, sau khi rời khỏi khu đô thị tấp nập thì tốc độ dần dần tăng lên.

Dường như Cố Cảnh Sâm muốn nghỉ ngơi, anh hạ tấm chắn giữa hàng ghế trước và hàng ghế sau xuống, cũng kéo rèm bên hông lại.

Lật Chi rất sáng suốt quay mặt nhìn sang, giơ tay kéo rèm xe bên cô lại.

Trong phút chốc, không gian nhỏ bé ở ghế sau trở nên tối tăm, như bị một tấm màn đen bao phủ.

Lần trước Lật Chi ngồi ở ghế phụ cho nên trước khi lên xe, cô không biết rằng không gian ở ghế sau đã được cải tạo thành như vậy, bằng cách đóng rèm lại đã cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

Cố Cảnh Sâm dựa lưng vào chỗ ngồi, hơi cúi đầu và nhắm mắt lại.

Một lúc sau, trong chiếc xe yên tĩnh đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.

Cố Cảnh Sâm hít một hơi thật sâu như thể đang kìm nén tức giận vì bị quấy rầy.

Lật Chi giật mình, lo lắng áy náy mà nhỏ giọng xin lỗi Cố Cảnh Sâm: "Rất xin lỗi…"

Đồng thời luống cuống lấy điện thoại từ trong túi vải ra.

Lúc nhìn thấy ID người gọi, cô ngây người trong giây lát rồi không chút do dự bấm từ chối, sau đó bật tắt tiếng.

Trong xe lại trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ rành mạch tiếng hít thở.

Ngay sau đó lại có cuộc gọi đến.

Trên ID người gọi hiển thị hai chữ "Lật Nguyên" bắt mắt.

Lật Chi cắn môi, tiếp tục cúp máy.

Lần này trực tiếp tắt máy.

Cô cất điện thoại vào túi lại rồi tiếp tục ngồi đàng hoàng ở chỗ ngồi.

Chẳng qua cái đầu nhỏ rũ xuống.

Dựa vào ánh đèn lờ mờ, Cố Cảnh Sâm không chút biến sắc nhìn chằm chằm Lật Chi một hồi, tay để trên đùi vô thức nắm lại, siết chặt.

Lật Chi cũng có thể đoán được vì sao Lật Nguyên đột nhiên gọi điện thoại cho

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play