[Trung Khuyển] Chết Dưới Quang Minh Thảo

Chương 9


10 tháng

trướctiếp

Bên ngoài phòng của chưởng môn.

Sau khi bị Mộc Bình kéo ra khỏi phòng, Mộc Thanh Phong vẫn cúi đầu cười khổ, nói: "Ta chẳng còn cái gì nữa..." Hắn dừng một chút, lại nói: "Thật ra chẳng cần phải cứu ta đi. Rời khỏi sư môn, sư phụ không cần ta chuộc tội nữa,  cái gì ta cũng không có thì còn sống để làm gì?”

Mộc Bình nhìn hắn một cái, không để ý tới việc hắn tự mình lẩm bẩm, đỡ hắn tiếp tục đi, rồi nói: "Gọi ta là sư phụ gần mười năm, ta còn chưa từng dạy ngươi cái gì.”

“Người cũng biết vậy sao." Mộc Thanh Phong cười vô lực.

Mộc Bình nhìn Mộc Thanh Phong, chỉ thấy môi hắn trắng bệch, trên mặt không còn huyết sắc, ánh sáng trong mắt mờ mịt, mang theo dáng vẻ không còn gì để luyến tiếc. Mộc Bình nhíu mày, nói với Mộc Thanh Phong: "Mộc Kim thật lợi hại, có thể tẩy não ngươi đến mức này. Người bình thường nếu ở trong tình cảnh của ngươi, lúc này bị trục xuất khỏi sư môn, nhất định sẽ vui mừng, ngươi thì lại ngược lại, bộ dạng như chẳng muốn sống nữa là sao?”

Nói xong, Mộc Bình theo thói quen muốn đạp hắn một cước, lại thấy hắn một thân đầy máu, rốt cuộc lại không đá nữa, tiếp tục nói: "Ngươi vẫn còn trẻ, cuộc đời vẫn còn dài, võ công vẫn còn đó, làm gì mà chẳng được. Ngươi thật sự cho rằng, cả đời này sẽ phục vụ cái môn phái chết tiệt này sao, cả đời sẽ phải cõng một đống tội danh thối nát trên lưng sao? Ngoài mấy chuyện này ra ngươi sẽ không có gì khác để làm nữa?"

Không nghĩ tới đầu óc tiểu tử này lại vặn vẹo như vậy, căn bản không nhìn ra, rõ ràng Mộc Kim làm vậy là đang trả tự do cho hắn.

"Bị trục xuất ra khỏi sư môn, đồng nghĩa với việc sư phụ không cho phép ta chuộc tội nữa." Mộc Thanh Phong quen gọi Mộc Kim là sư phụ, cho tới nay Mộc Kim đều là sư phụ duy nhất mà hắn thừa nhận. (Mầm nhỏ xinh xinh x T Y T)

“Ta còn có thể làm gì khác sao?" Mộc Thanh Phong cười khổ: "Có chuyện gì mà ta làm được nữa đây.” Năm nay hắn mười chín tuổi, từ lúc lên tám đã bị cha mẹ vứt bỏ, sau đó được phái Côn Luân Huyền Phố thu nhận, chớp mắt đã mười một năm. Hắn không có bằng hữu, ngày thường cũng không có việc gì để làm, chuyện có thể làm mỗi ngày cũng chỉ là nghiêm khắc tập luyện hoặc là nhận những nhiệm vụ khó làm của môn phái, chuộc tội cho Mộc Kim cùng nhi tử của ông ta. Hắn chưa bao giờ cầu xin được Mộc Kim tha thứ, chỉ cầu mình đối với ông ta vẫn còn tác dụng. Mà hôm nay, hắn lại bị đuổi ra ngoài, nhất thời không biết mình có thể làm cái gì.

“Ngươi không phải còn có tiểu nương tử kia sao?” Mộc Bình nói.

"Người đừng gọi nàng ấy như vậy." Mộc Thanh Phong nhíu mày bất mãn nói. Hắn lại rũ mắt xuống, ngữ khí tràn đầy cô đơn: "Nàng ấy cùng ta không có quan hệ gì, lúc này cũng đã sớm đi rồi, người không cần nói lung tung." Nàng ấy sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn nữa.

"Ngươi là đang sợ nàng ta sẽ không chịu nổi đúng không? Suy nghĩ đều viết hết lên mặt rồi, vẻ mặt này của ngươi là hận không thể cưới nàng vào cửa ngay hôm nay." Mộc Bình liếc hắn một cái: "Cô nương gia bọn họ đều phải dựa vào theo đuổi mới có được, nếu không ngươi mong chờ việc các nàng sẽ tự dính lấy ngươi sao? Cô nương hiếm có như vậy, đáng để theo đuổi, chân nha đầu kia cũng không dài, cho dù ngươi có bị gãy chân vẫn

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp