Nhìn thấy Mộc Thanh Phong thoải mái
giải quyết con gấu đen kia, Kiều Sở thở phào nhẹ nhõm, bất giác nở nụ cười.
Nàng đem tinh thần tập trung ở trên người Mộc Thanh Phong, con ngươi vẫn đuổi
theo bóng dáng hắn, chờ hắn trở về.
"Ôi, tiểu ca ca, công phu không
tệ nha." Ngay lúc Kiều Sở hết sức chăm chú nhìn Mộc Thanh Phong, ở bên tai
nàng bỗng nhiên xuất hiện một nữ tử mang theo ý cười. Bên người đột nhiên xuất
hiện thanh âm, Kiều Sở cả kinh, thân thể nghiêng thiếu chút nữa trượt từ cây xuống.
Nữ tử nói chuyện xuất hiện bên cạnh cô từ khi nào, cô hoàn toàn không biết!
Mà cơ hồ là khi thân thể kiều diễm
nghiêng xuống, nàng đã bị một cái ôm rắn chắc vững vàng kéo vào lồng ngực —— là
Mộc Thanh Phong đã xuất hiện ở trước mặt nàng.
"Không sợ chứ?" Mộc Thanh
Phong ôm lấy Kiều Sở, lo lắng nàng bởi vì thiếu chút nữa trượt xuống mà bị dọa,
liền trấn an nói: "Không sợ, chúng ta cứ đi xuống.”
Mà ở bên cạnh Mộc Thanh Phong cùng Kiều
Sở, nữ tử vừa rồi nói chuyện thấy động tác của Mộc Thanh Phong, có chút kinh ngạc.
Nàng ta nhìn thấy khoảng cách giữa mặt đất và nơi này, nhướng mày, không khỏi
cười khen: "Trong nháy mắt đã nhảy lên đây, thân thủ đúng là nhanh như chớp.
Tiểu ca ca quả thật rất giỏi!" Mà ngay lúc nàng ta nói chuyện, Mộc Thanh
Phong đã cẩn thận để cho Kiều Sở dán lên người mình, nhảy xuống, trở lại mặt đất.
"Ôi chao, tiểu ca ca, sao vội vã
đi vậy!" Nữ tử kia thấy thế, cũng không thèm để ý Mộc Thanh Phong vẫn
không để ý tới nàng, liền theo hắn cùng nhau nhảy xuống. Dáng người nàng nhẹ
nhàng, khinh công hiển nhiên cũng không tệ.
Mộc Thanh Phong rơi xuống đất, đầu
tiên xoay người, để cho Kiều Sở nhìn không thấy thi thể con gấu đen kia, lúc này
mới gật gật đầu với nữ tử xa lạ kia, hỏi: "Vị cô nương này, xin hỏi có gì
thỉnh giáo?" Kỳ thật vừa rồi, hắn vốn không muốn vô lễ như vậy nhưng nữ tử
này mới vừa rồi dọa đến Kiều Sở, làm cho nàng thiếu chút nữa từ trên cành cây
cao như vậy trượt xuống. Vừa nghĩ đến chuyện này, Mộc Thanh Phong không tự giác
không muốn nói chuyện với nàng ta.
Nữ tử kia tựa hồ cũng đoán được tâm
tư của hắn, tươi cười càng sâu, trước tiên một bước xin lỗi nói: "Ôi chao,
đây đều là lỗi của nô gia. Thấy thân thủ tốt của tiểu ca, liền không tự giác muốn
tiến tới hỏi thăm, nghĩ nhìn vừa một cái, không cố ý muốn quấy nhiễu muội muội,
kính xin thứ tội.” Nói xong, nàng ta chớp chớp một đôi mắt hạnh xinh đẹp, một
bên nói lời xin lỗi, một bên vẻ mặt hưng trí dạt dào đánh giá hai người Mộc
Thanh Phong cùng Kiều Sở.
Nàng ta đồng thời đánh giá hai người,
Kiều Sở cũng nhịn không được nhìn chằm chằm cô nương này, vừa nhìn thật đúng là
khó dời mắt. Cô nương này một thân quần áo đỏ tươi, lại không chút tục khí, ngược
lại làm nổi bật làn da trắng như tuyết của nàng ta. Đôi mắt hạnh của nàng ta
trong suốt, đôi môi anh đào, mũi quỳnh, gương mặt mang theo màu hồng tự nhiên,
xinh xắn đứng ở đó, đẹp không nói nên lời.
Khác với Kiều Sở, Mộc Thanh Phong lại
phảng phất hoàn toàn không chú ý tới tướng mạo của cô nương này, chỉ đơn giản gật
đầu lễ độ nói: "Không sao, cũng may nương tử của ta không có việc
gì." Tuy rằng còn chưa thành thân, hắn lại bỗng n ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.