"Mọi người đều
gọi ta là Phỉ Nương, ngươi cũng gọi như vậy là được rồi." Nữ tử thu nhận
Kiều Sở nói như vậy. Kiều Sở gật gật đầu, trong lòng tạm thời thở phào nhẹ
nhõm. Nàng không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt như vậy, bởi vì Diễm Nương
thân là tú bà thanh lâu không rõ tình huống của nàng, thế nhưng tạm thời cho
nàng đãi ngộ an toàn như vậy, để cho nàng có thể vượt qua một chút.
Bây giờ đã tạm thời
ổn định, nàng cũng đã thoát khỏi sự kiểm soát của Cẩm Y, nàng có thể từ từ tìm
cách liên lạc với Mộc Thanh Phong. Kỳ thật, nàng biết, cho dù Mộc Thanh Phong
tới cũng không thể dễ dàng cứu nàng đi. Nếu hắn có thể dễ dàng đưa nàng từ
thanh lâu ra ngoài, thì cũng không có cách nào giải được cổ trên người nàng.
Chỉ cần những con cổ trùng chết tiệt kia còn ở trong thân thể nàng, như vậy mặc
kệ nàng ở nơi nào, Cẩm Y đều có thể dễ dàng tra tấn nàng đến chết. Nhưng cho dù
như thế, nàng vẫn muốn tìm được Mộc Thanh Phong. Mặc kệ tình huống bây giờ, chỉ
cần nhìn thấy hắn, nàng có thể an tâm lại.
Thế nhưng, liên lạc
với Mộc Thanh Phong như thế nào đây? Kiều Sở cúi đầu đứng ở nơi đó, trong đầu
đều là các loại tiểu thuyết, phim ảnh vượt ngục.
"Đang suy nghĩ
cái gì thế?" Ngay lúc Kiều Sở đang suy nghĩ lung tung, thanh âm Phỉ Nương
bỗng nhiên cắt đứt suy nghĩ của ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.