Chớm xuân.
Mùa đông vừa đi qua,
tiết trời vẫn còn vương chút lạnh. Sáng sớm, hầu như tất cả đệ tử đều vùi vào
trong chăn ngủ say, riêng Mộc Thanh Vân lại xốc mình dậy từ trong chăn ấm, đối
mặt với giá lạnh, xách kiếm định luyện võ, chẳng trách hắn ở trong miệng các đệ
tử liên tục mấy năm đạt được danh hiệu "Đệ tử chăm chỉ nhất phái Huyền
Phố". Hắn cứ nghĩ mình là người thức dậy sớm nhất, lại không ngờ mới đi
được một đoạn đã nghe thấy tiếng roi mơ hồ truyền tới.
Âm thanh truyền ra từ
sân của đệ tử Mộc Bình, mà đệ tử trong viện cũng chỉ có một. Mộc Thanh Vân vốn
định xoay người rời đi, chần chờ một lát thế nào lại đi tới.
Thời tiết còn rất lạnh,
đệ tử duy nhất trong viện Mộc Bình Mộc Thanh Phong lại đang trần truồng quỳ
trên mặt đất. Nhưng điều mà ai nhìn vào cũng thấy, cái hắn đang chịu hiện tại
nhất định không phải là giá lạnh. Mộc Thanh Vân trốn ở ngoài viện vụng trộm
nhìn, chỉ thấy chưởng môn phái Huyền Phố Mộc Kim đang vung roi, đứng ở phía sau
Mộc Thanh Phong, không chút lưu tình quất vào bờ mông trần trụi của hắn, mỗi
một roi đều có thể tạo một vết thương dữ tợn, khiến người ta nhìn mà giật mình.
Mộc Thanh Phong năm nay mười lăm tuổi, vóc dáng không tính là thấp, nhưng thân
hình vẫn luôn gầy gò. Hắn đang đè nén tiếng kêu rên rỉ, hai tay nắm chặt, cơ
bắp toàn thân căng thẳng, run rẩy chịu trận roi liên tục rơi xuống như lá rụng
mùa thu của Mộc Kim, hiển nhiên là đang chịu thống khổ thật lớn, ở dưới thân
hình cao lớn của Mộc Kim trông vô cùng đáng thương.
Mộc Thanh Vân thấy vậy,
trong lòng có chút nghẹn ngào, trầm mặc trong chốc lát, h� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).