Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí

Nghe anh nhắc đến cơ bụng, tôi ngứa tay vạch áo anh rồi sờ soạng.

Ừm...

Cảm giác này, xúc cảm rắn chắc này... y như thật. Thật đến mức tôi phải nghi ngờ anh có phải người thật hay không?

Nhìn khuôn mặt giống Trình Tuyển y như đúc, tôi chợt đi ra phía sau vạch lưng áo anh lên...

Tôi nghĩ nhiều thôi. Sau lưng của Trình Tuyển có một cái gì đó từa tựa cái nút. Tôi tò mò muốn bấm thử lại bị nắm cổ tay.

Trình Tuyển nắm tay tôi, xoay người nhìn tôi, tủi thân nói: "Không được đâu U U, em bấm vào đó là anh sẽ bị khôi phục cài đặt mặc định."

"Sau khi khôi phục cài đặt mặc định... anh sẽ không được gặp em nữa."

Anh dùng khuôn mặt của Trình Tuyển để mè nheo với tôi. Tôi không nhẫn tâm nổi, đành buông tay ngay, "Rồi rồi, em không bấm nữa."

Nói là thế nhưng liếc qua cái áo vướng víu, tôi vẫn cắn môi, "Nhưng mà Trình Tuyển này, em đang buồn..."

Trình Tuyển chu đáo lập tức bật chế độ quan tâm, "Sao vậy?"

"Ai bắt nạt U U? Để anh đi đánh nó."

"U U đáng yêu thế này, thằng ngu nào lại bắt nạt em."

"..." Tôi không muốn nghe Trình Tuyển bị mắng, mặc dù người mắng Trình Tuyển là Trình Tuyển fake.

Tôi phản bác một cách yếu ớt: "Cũng không ngu đâu, anh ấy rất đẹp trai."

"Rất đẹp trai?" Trình Tuyển như tự học được kỹ năng ghen tuông, "Nó có đẹp trai bằng anh không?"

Tôi ôm mặt anh ngắm qua ngắm lại, quả thực giống vô cùng, "Đẹp trai hệt như anh vậy."

Hình như Trình Tuyển không thích câu ấy, anh bước lại gần ôm tôi vào lòng, gác cằm lên người tôi rồi dụi dụi, "Chắc chắn nó không làm U U vui vẻ bằng anh."

Tôi ngây người, đỏ bừng mặt.

Do tôi nghĩ nhiều về hai chữ "vui vẻ" đó thôi nhỉ?

Thực tế đã chứng minh không phải tôi nghĩ nhiều. Trình Tuyển bế bổng tôi, dịu dàng đặt tôi lên giường, "U U, em kiểm tra kết quả tập thể dục của anh được không?"

Tôi mới nghĩ ra câu trả lời mà môi đã bị chặn mất. Chữ "Vâng" chưa kịp nói đã chìm nghỉm trong cơn sóng dập dềnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play