Ai, sao lại là Tô Ngôn?
“Tô tổng?”
Lúc Tô Ngôn gõ cửa còn có hơi lo âu,
nếu người mở cửa chính là một người đàn ông thì anh phải làm sao bây giờ?
Không ngờ là Tần Nhạc, anh ngẩn ra vài
giây nhịn không được cười và vội nghĩ ra cách giải thích: “Không phải lần trước
Tần tiểu thư muốn mời tôi ngồi sao, tôi…"
“Như vậy sao…” Mặc dù Tần Nhạc hơi thất
vọng nhưng vẫn nhường cho anh một đường lui: “Mời Tô tổng, vừa lúc chúng tôi
muốn ăn cơm, Tô tổng ăn chưa?”
Ánh mắt Tô Ngôn vẫn luôn không ngừng
tìm tòi bóng dáng Đường Phi Nịnh, thẳng đến khi anh nhìn thấy bóng người quen
thuộc với anh xuất hiện trong phòng bếp, trái tim anh mới hoàn toàn buông
xuống.
Hoa ra nha đầu chết tiệt này vẫn luôn ở
đây.
“Chị, là bác sĩ Triệu tới sao?” Đường
Phi Nịnh lau tay ra phòng bếp, cô chưa từng gặp bác sĩ Triệu, không biết trông
như thế nào đây.
“Hi——” đôi tay Tô Ngôn đút túi, đứng ở
giữa phòng khách, nhướng mày nhìn Đường Phi Nịnh đi ra.
Đường Phi Nịnh: “…”
“Sao anh lại tới đây, anh theo dõi
tôi?”
Tần Nhạc bưng ly trà tới: “Tô tổng mời
ngồi.” Tô Ngôn tiếp nhận nước trà, đắc ý nhìn Đường Phi Nịnh, nói: “Ngại quá,
là Tần tiểu thư mời tôi ở lại đây ăn cơm.”
Đường Phi Nịnh không vui vẻ nhìn Tần
Nhạc: “Chị, chị mời anh ta khi nào vậy?”
Tần Nhạc nhìn sắc mặt Đường Phi Nịnh,
lại nhìn sắc mặt Tô Ngôn, hai người này rõ ràng biết nhau.
Hơn nữa Tô Ngôn cũng ở nơi này, chẳng
lẽ Đường Phi Nị ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.