Người đàn ông đang ngồi ở trên sô pha
xem điện thoại khẽ cong khoé miệng. Đường Phi Nịnh không đi, anh cảm thấy nơi
này giống như là nhà, nếu cô đi rồi thì ngay lập tức nơi này giống như nhà
xưởng lớn không có pháo hoa.
Đồ ăn rất nhanh đã chuẩn bị xong, Tô
Ngôn bị gọi tới ăn cơm, anh ngồi trước bàn ủ rũ thở dài một câu: “Thật không có
hứng ăn mà."
Đường Phi Nịnh cố ý gắp nhiều cho anh
một chút, dặn dò: "Vậy cũng phải ăn nhiều vào, quên lần trước bác sĩ dặn
dò anh như nào rồi à?"
Tô Ngôn à một tiếng, bắt đầu ũ rủ ăn
cơm, Đường Phi Nịnh cũng ăn một chút. Sau buổi thử giọng, lập tức sẽ phải chuẩn
bị cho vòng sơ tuyển, cô cần bảo trì thân hình để đứng trước người xem bằng
dáng người tuyệt đẹp, vì thế phải chú ý lượng ăn buổi tối.
Tô Ngôn ăn xong một chén, cầm chén đưa
cho Đường Phi Nịnh: “Cho tôi thêm ít nữa.”
Người này thật sự là giả vờ giống người
bệnh, Đường Phi Nịnh cảm thấy kì lạ, vừa còn bảo không ăn, bây giờ lại có sức
ăn lớn như vậy?
Cô bưng chén cơm đã múc cho Tô Ngôn,
ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn anh: “Tô Ngôn, tôi cảnh cáo anh, lại giả bệnh
nữa thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Trái tim Tô Ngôn đập thình thịch, ngoài
mặt bình tĩnh hỏi: “Vậy em sẽ thế nào?”
Đường Phi Nịnh gằn từng chữ một, cực kỳ
nghiêm túc mà nói: “Tôi lập tức quay về nhà.”
Tô Ngôn vùi đầu ăn cơm trong im lặng,
thầm nghĩ đây là lần cuối cùng.
Hai người cơm nước xong, Tô Ngôn chủ
động thu dọn chén đũa, Đường Phi Nịnh ngăn lại, nói: “Thôi, để tôi.”
Trong lòng Tô Ngôn áy náy, nhưng vì để
giả vờ giống một chút chỉ có thể gật đầu: “Tôi đi với em.”
Đường Phi Nịnh trừng mắt nhìn anh một
cái: “Gì mà đi cùng, là giám sát mới đúng nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.