Đường Phi Nịnh không biết đối phương ở
thành phố nào, thành thật nói: [Thành phố L.]
Tô Ngôn biết: [Thật trùng hợp, tôi cũng
ở thành phố L.]
Thật sự là ở cùng một thành phố, Đường
Phi Nịnh không khống chế được kích động trong lòng, lại hỏi: [Vậy anh ở khu
nào?]
Chắc chắn không thể nói địa chỉ thật
của mình, Tô Ngôn nói một vị trí cách nhà mình khá xa: [Khu Bắc.]
"Xa thật." Đường Phi Nịnh cảm
thán một câu: [Tôi ở Tinh Nguyên.]
Tinh Nguyên?
Tô Ngôn thấy Đường Phi Nịnh trả lời
liền nhíu mày, nha đầu chết tiệt rõ ràng không có ở nhà, vì sao nói là Tinh
Nguyên?
Chẳng lẽ cô thật sự ở tiểu khu này?
Không nghe nói cô có bạn bè thân thích
gì ở, chẳng lẽ là vì tự bảo vệ mình mà cố ý nói địa chỉ giả?
Hai người lại tán gẫu một hồi, Đường
Phi Nịnh trong lòng cảm thấy ngọt ngào, cảm thấy cùng người ta trò chuyện quá
nhiều dễ khiến cho người ta phiền chán nên nói câu chúc ngủ ngon liền đem điện
thoại di động đặt ở một bên.
Tần Nhạc nhận một bộ phim mới, lúc này
lại xem kịch bản, Đường Phi Nịnh lại gần liếc mắt một cái, là một bộ phim tình
cảm đô thị: "Chị, khi nào thì bắt đầu?"
Tần Nhạc nhận kịch bản trả lời:
"Rất nhanh, chậm nhất nửa tháng, nếu nhanh thì tuần sau sẽ bắt đầu."
Đường Phi Nịnh cho tới bây giờ chưa
từng đóng phim, cũng không nghĩ tới tiến vào giới giải trí, xem kịch bản của
Tần Nhạc tò mò, cầm qua lật xem, hỏi: "Có nhân vật nào như người qua đường
mà em có thể thử không?"
Tần Nhạc: "Em muốn diễn?"
Đường Phi Nịnh: "Cũng không hẳn,
chỉ là muốn vui vẻ, em là người không có nền tảng, cũng không muốn cố gắng,
kiếm chút tiền lẻ sống qua ngày là được, không chừng ngày nào đó sẽ về công
ty."
"Cũng đúng." Tần Nhạc nói:
"Chờ chị xem thử, có nhân vật nào thích hợp cho em hay không."
Đường Phi Nịnh tò mò cuộc sống tình cảm
của cô, hỏi: "Chị, làm thế nào chị quen biết người đàn ông đó?"
"Không phải là chị bị bệnh tật gì
đó, sau đó anh ta cứu chị ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.