Dì Lý lau miệng cho Triệu Tiểu Bảo rồi
trả lời: “Rất dễ trông, là đứa dễ trông nhất dì từng thấy.”
“Hôm qua đi ngủ, không có quấy, giữa
đêm chỉ đi tiểu 1 lần, dì chỉ cần thay tã cho cô bé.”
“Vậy à.” Tô Ngôn vào nhà bếp nấu ăn,
anh chỉ biết làm mì sợi, nếu bảo mẫu không ăn được, thì chỉ có thể gọi cơm
ngoài về ăn.
Dì Lý dùng ánh mắt không thể tin được
nhìn anh, không ngờ rằng đàn ông vừa anh tuấn vừa kiếm tiền giỏi lại còn biết
nấu ăn.
“Ờ thì, con tốt thật đấy, ngày thường
thì đi làm, cuối tuần còn nấu ăn nữa?”
Tô Ngôn bình thường ít nói, nhất là đối
với những người không thân quen.
Mặc dù không muốn tiếp lời, nhưng dù
sao người ta cũng tới chăm sóc đứa bé, anh nhăn trán trả lời một câu: “Có thời
gian rảnh thì nấu thôi.”
“Rất tốt.” Dì Lý cảm khái rồi hỏi: “Cậu
Tô, bên cạnh con còn người nào giống như con không, vừa đẹp trai vừa biết kiếm
tiền nuôi gia đình, giới thiệu cho dì một người đi, dì có đứa con gái năm thứ 2
đại học, tốt nghiệp là kết hôn được rồi.”
Tô Ngôn tao nhã làm mì, ngón tay anh
thon dài, bột trong tay anh được nhào nặn tỉ mỉ, nhìn như thể đang làm ra một
tác phẩm nghệ thuật.
Nghe dì Lý nói, anh chỉ ứng phó đáp: “Người
bên cạnh tôi đều lớn tuổi cả, đều lập gia đình rồi.”
Dì Lý ồ một tiếng, hơi thất vọng.
Đường Phi Nịnh ngủ đến 9 giờ hơn mới
dậy, rửa mặt xong từ phòng ngủ đi ra, tay còn vuốt vuốt cổ, đi đến chỗ dì Lý
hỏi: “Đứa nhỏ tối hôm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.