Tháng chín, Hà Du bắt đầu vào học năm
ba ở Nam Thành.
Năm học mới cũng có những thay đổi mới,
chẳng hạn như việc Vu Giai Nghiên thoát khỏi sự độc thân. Trong kỳ nghỉ hè cô
ấy đã hẹn hò cùng với đàn anh khóa trên quen biết ở nước ngoài tên Lưu Ngạn.
Vốn dĩ trong ký túc xá bốn người trước
đây chỉ có Giang Ngưng có bạn trai, nhưng giờ chỉ còn lại một mình Triệu Thư Tú
là còn độc thân.
Triệu Thư Tú nói đùa: “Các cậu có thật
sự học hành chăm chỉ không thế? Tại sao người nào người nấy đều hẹn hò yêu
đương hết như vậy?”
“Ôi Tú Tú, bọn mình cũng có thể giúp
cậu tìm một đối tượng để yêu đương mà.” Vu Giai Nghiên tùy tiện gác chân lên
nói tiếp: “Cậu nói đi, thích anh trai hay chị gái nào?”
Hà Du ngồi bên cạnh cũng trêu đùa cô:
“Muốn tìm một chị gái tốt hơn Nam Giai quả thật hơi khó.”
Giang Ngưng thì giả bộ như đang suy
nghĩ nói: “Muốn tìm người giỏi hơn Lão Đỗ có vẻ là dễ dàng hơn.”
“…Thật ngại quá, mình chỉ yêu thích học
hành.” Triệu Thư Tú đảo mắt vờ giận dỗi, mọi người lại phá lên cười.
Sinh viên năm ba không có quá nhiều
tiết học nhưng áp lực cũng từ đó mà đến, thời gian bốn người ở chung một chỗ
trong phòng ký túc cũng ít đi rất nhiều.
Mỗi ngày Giang Ngưng và Vu Giai Nghiên
đều ở phòng thí nghiệm cho đến tận khuya mới trở về với cơ thể mệt mỏi. May là
lúc trở về Hà Du và Triệu Thư Tú vẫn còn đang đọc sách. Vài phút nói chuyện
trước khi ngủ đối với họ lại càng quý giá hơn.
Sáng cuối tuần, những người chăm chỉ trong
phòng thí nghiệm đã nhanh chóng lên chuyến xe bus đầu tiên đi làm thí nghiệm,
Hà Du đánh thức Triệu Thư Tú để chiếm được một chỗ ngồi trong thư viện. Hai người đi bộ tới thư viện, trong lúc
chờ đèn giao thông ở ngã tư, Hà Du bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen
thuộc. Cô quay người lại, cách vài mét Hà Du nhìn thấy Ngụy Ký Thần đang cười
nói gì đó với một cô gái ngồi phía sau. Cậu ta xem ra cũng chẳng thay đổi mấy,
vẫn giống như trong ấn tượng của cô. Hà Du vội vàng quay người lại vờ như chưa
hề nhìn thấy gì. Đèn giao thông chuyển màu xanh, chiếc xe của Ngụy Ký Thần
nhanh chóng bỏ lại hai người phía sau.
“Cô gái kia khí chất có chút giống với
cậu.” Triệu Thư Tú nhìn bóng lưng rời đi của cậu ta nói.
Triệu Thư Tú vậy mà vẫn còn nhớ Ngụy Ký
Thần. Hà Du lúng túng không biết phải trả lời thế nào. Triệu Thư Tú tiếp tục
nói: “Nhưng mà phong cách không giống với cậu, có vẻ là kiểu mấy em gái ngọt
ngào.”
“…” Đây không phải đang chê cô đấy chứ?
Hà Du trầm mặc một lúc rồi nói: “Nam
Giai nói mình rất đáng yêu.”
Triệu Thư Tú cười vỗ vỗ vai cô: “Haha,
đáng yêu, đáng yêu, đương nhiên là đáng yêu rồi.”
Ngồi trong thư viện nghỉ giải lao, Hà
Du nhìn thấy trong vòng bạn bè của Lục Nam Giai đăng ảnh đại hội thể thao của
trường cấp ba Thân Nam. Trong số những gương mặt xa lạ trong bức ảnh, có một
gương mặt quen thuộc hiện lên, là gương mặt của người mà cô luôn nghĩ về.
Cô đột nhiên nhận ra bản thân đã tốt
nghiệp cấp ba khá lâu rồi. B ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.