Lúc trước Lục Nam Giai ngủ rất ngon. Cô
sẽ không bị ảnh hưởng bởi những tiếng động lạ xung quanh, nhưng hôm nay cô mất
ngủ vì âm thanh ồn ào vọng lên từ tầng dưới. Lục Nam Giai lặng lẽ ngắm Hà Du
nằm bên cạnh mình. Những cảm xúc thăng trầm dữ dội trong ngày có lẽ đã khiến cô
ấy rất mệt mỏi nhưng giờ cô ấy đang ngủ rất say cùng với hơi thở nhẹ nhàng và
đều đặn.
Chỉ đến khi mấy con mèo ở tầng dưới
chạy đi xa thì Lục Nam Giai mới từ từ chìm vào giấc ngủ với tiếng thở ra vào
nhẹ nhàng.
Nếu ngủ không sâu giấc thì sẽ có những
giấc mơ kỳ lạ.
Trong mơ, cô thấy mình và Hà Du đã cùng nhau trở về đêm tuyết rơi trước khi
năm mới đến. Đêm đó mặc dù Hà Du đã thực
sự rơi nước mắt nhưng tuyệt đối không giống như ở trong mộng, rõ ràng Hà Du
trong mơ khóc thảm hơn, đến cuối cùng
thì lại uất ức mà hỏi: “Tại sao vậy? Cô Lục…”
Cô Lục...
Lục Nam Giai giật mình tỉnh giấc thở
hổn hển rồi quay đầu lại nhìn Hà Du thì thấy cô
vẫn còn đang say giấc. Không giống như bản thân, Hà Du dường như đang có
một giấc mơ đẹp bởi vì khóe miệng của cô có hơi mỉm cười.
Lục Nam Giai thở phào nhẹ nhõm rồi lại
nhắm mắt lại và rất nhanh sau đó cô cũng đã
tiến vào giấc mơ thứ hai.
Giấc mơ thứ hai thậm chí còn khó giải
thích hơn và tồi tệ hơn giấc mơ lúc nãy.
Trong giấc mơ, cô đã ở trong khuôn viên
của trường cấp 3 Thân Nam một lúc và khuôn viên của trường đại học Nam Thành
trong một khoảng thời gian. Lúc đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.