“Bởi
vì đó không phải là thứ em thích nhất.”
Lục
Nam Giai nghe xong thì cụp mắt xuống, hỏi: “Em thích lịch sử nhất?”
Hà Du
mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, gật gật đầu không nói gì nữa mà quan sát sắc
mặt của Lục Nam Giai.
Mặt
bàn được sắp xếp gọn gàng, chỉ còn cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng vẫn đặt
đó. Dường như Lục Nam Giai cũng không có ý định cất nó đi.
Cô khẽ
thở dài nói: “Tôi không có ý đặt câu hỏi về sự yêu thích của em đối với lịch
sử, nhưng em thật sự đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Không
phải, cô không muốn hỏi cái này.
Thấy
Hà Du sững sờ gật đầu, Lục Nam Giai mím môi nói: “Em muốn thi đại học Tần, đã
nghĩ kỹ chưa? Tần Quan cũng không hơn gì Thân Thành và Nam Thành.”
“Ừm…
Em biết.”
Vừa
mới dứt lời thì Hà Du bắt gặp đôi mắt hơi ửng đỏ của Lục Nam Giai, lại thấy cô
cười nói: “Biết là được rồi.”
Căn
phòng rơi vào một sự im lặng đáng sợ.
Lục
Nam Giai quay lưng lại, mệt mỏi nói: “Hôm nay tôi hơi mệt, hay là em về nhà
trước đi?”
Là một
giáo viên, cô không muốn can thiệp vào sự lựa chọn của Hà Du. Nhưng là người
yêu, cô không muốn đối mặt với thực tế là Hà Du càng ngày càng xa mình.
Không
nên giam cầm Hà Du ở lại bên cạnh, Lục Nam Giai tự nói với mình như vậy, nên cô
quyết định lần đầu tiên ra lệnh tiễn khách.
Trong
lòng Hà Du muốn rút lui nhưng vẫn vòng tay ôm Lục Nam Giai hỏi: “Có phải chị
không muốn em đến Tần Quan học không?”
Bị Hà
Du vạch trần những suy nghĩ trong lòng, Lục Nam Giai không trả lời, cũng không
biết nên nói gì.
“Hử?”
Hà Du
thấy cô không có phản ứng gì thì cho rằng cô cũng chỉ đang bối rối, liền tự cho
mình là đúng mà an ủi cô: “Thật ra Tần Quan cũng không xa lắm. Ngồi máy bay
cũng chỉ có hai tiếng, cuối tuần em cũng có thể về gặp chị như thế này.”
“...Có
thể sao?”
Lục
Nam Giai thấp giọng hỏi ngược lại: “Nhưng thủ tục ở sân bay cũng rất phiền
phức, cuối tuần tr� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.