Lịch trình là do Hà Du và Lục Nam Giai
cùng quyết định. Thế nên mặc dù có chút bất tiện nhưng Hà Du vẫn muốn thực hiện
theo kế hoạch này bằng được.
Kết quả lại xảy ra chuyện nằm ngoài kế
hoạch.
Sau bữa trưa, họ quyết định đến bảo
tàng Đồng.
Những vũ khí quan trọng của quốc gia đã
tồn tại theo bề dày của lịch sử luôn có sự uy nghi riêng của chúng.
Đột nhiên, Hà Du nghe thấy một giọng
nói lạ ở đây.
Cô và Lục Nam Giai quay đầu lại. Nhìn
thấy một người đàn ông tóc xoăn màu nâu đậm đang nói gì đó bằng tiếng Pháp với
người bên cạnh.
Chỉ trong chốc lát, Lục Nam Giai đã kéo
Hà Du rời khỏi đó.
“Lục Nam Giai?”
Là Nguyên Hâm, người bên cạnh chắc hẳn
là chồng cô ấy.
Lục Nam Giai miễn cưỡng nở nụ cười chào
hỏi Nguyên Hâm và người nhà cô ấy. Tuy Hà Du không biết giữa họ có mâu thuẫn gì
những vẫn lễ phép chào hỏi.
Ngược lại với Lục Nam Giai thì Nguyên
Hâm rất nhiệt tình giới thiệu hai người Hà Du với người nhà: “Đây là chồng tôi,
Tháp Duy. Anh ấy nói anh ấy rất thích đồ đồng thau nên tôi dẫn anh ấy tới đây.”
Có lẽ cảm thấy ở đây có thể gặp được
người quen của vợ nên anh ấy rất vui. Tháp Duy cười vô cùng vui vẻ sau đó thì
thầm nói một câu tiếng Pháp.
“Anh ấy nói anh ấy rất thích Tần Quan.”
Nguyên Hâm phiên dịch cho Hà Du và Lục Nam Giai hiểu.
Lục Nam Giai lạnh lùng nói: “Thật sự là
nhìn chồng cậu còn có tình cảm với nơi này hơn cậu đấy.”
Nghe ra trong lời này có gai, Nguyên
Hâm cũng không giận mà cười nói: “Mọi người đều sẽ có hứng thú với những thứ
mới mẻ mà.”
“À, cái đó...” Hà Du vội vàng kiếm cớ
để cắt ngang cuộc hội thoại đang phát triển chiều hướng không đúng này: “Lát
nữa em và cô Lục còn phải ăn cơm với bạn bè, không làm phiền hai người nữa.”
“Cô Lục?” Nguyên Hâm đánh giá rồi kinh
ngạc hỏi: “Em là học sinh của cô ấy sao?”
Lục Nam Giai kéo tay Hà Du: “Tôi là cô
giáo, em ấy gọi tôi là cô thì có vấn đề gì sao? Chúng tôi đi trước, chúc hai
người đi chơi vui vẻ.”
Hà Du nở nụ cười tiêu chuẩn của người
Mỹ. Dùng tiếng Anh nói câu tạm biệt với Tháp Duy đang không hiểu gì đứng bên
cạnh rồi đi theo Lục Nam Giai.
Đến phòng triển lãm tiếp theo Hà Du cảm
giác được rõ ràng tâm trạng của Lục Nam Giai không còn tốt nữa. Sợ gặp lại vợ
chồng Nguyên Hâm nên hai người cũng chỉ xem triển lãm một cách qua loa.
Về đến khách sạn ở trong không gian
riêng tư rồi. Lúc này cả hai mới cảm thấy thoải mái.
Tuy rằng rất muốn hỏi giữa Lục Nam Giai
và Nguyên Hâm đã xảy ra chuyện gì nhưng
cô vẫn do dự không hỏi.
‘Hỏi rồi nhỡ đâu là chuyện đó không
vui, mình nghe cũng không vui. Vậy thì cần gì hỏi chứ.”
“Tuyết lại rơi rồi, chúng ta ăn cơm tối
ở gần đây được không?”
“Được.” Lục Nam Gi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.