Cuối
cùng, trong nhà của Nghiêm Túc, ngày qua ngày, dường như đang tua lại và dần
dần trở về trạng thái khi Chu Tiếu Tiếu chưa từng đặt chân đến đây. Gọn gàng
sạch sẽ và đơn giản, lấy màu đen, trắng, xám làm chủ đạo, chưa bao giờ bật lửa
lên, vẻ ngoài cũng sạch sẽ và vắng vẻ.
Khói
và lửa, sự náo nhiệt đã từng, cùng với cô gái nhỏ tưởng chừng mình sẽ trở thành
bà chủ năm xưa đó đã bắt đầu chia cắt khỏi ngôi nhà này một cách triệt để nhất.
Cuối cùng, Chu Tiếu Tiếu cũng đã thu dọn gọn gàng tất cả đồ đạc của mình vào
một túi hành lý. Giống như một đứa trẻ sơ sinh được quấn trong một chiếc tã bị
bỏ rơi năm xưa, và giống như khi cô một thân một mình ra Bắc đi học năm ấy.
Bây
giờ cô chỉ có một mình và một túi hành lý là tất cả những gì mà cô có. Chỉ cần
cô thuận tay xách nó lên thì có thể sẵn sàng lên chuyến bay đến Bắc Phi bất cứ
lúc nào.
Cái
gọi là chia tay, không gì có thể đau hơn thế này.
Vào
cuối tháng sáu, Chu Tiếu Tiếu vừa bình tĩnh và cũng vừa bình thản, với nụ cười
trên môi cô, đi chụp ảnh tốt nghiệp, nhận bằng tốt nghiệp và đi ăn buổi liên
hoan chia tay với các bạn học cho đến nửa đêm. Mọi người đều cho rằng Chu Tiếu
Tiếu sẽ có thể trải qua một kỳ nghỉ hè thư thái, chỉ cần chờ đến khai giảng để
đi học lên cao học.
Ngay
cả những người bạn cùng phòng thân thiết, cô cũng không hé răng nửa lời.
Đoàn
nghiên cứu sinh chỗ Nghiêm Túc đã giành được giải thưởng cao nhất trong cuộc
thi, bản thân anh cũng giành được thiết kế tốt nghiệp xuất sắc. Anh vắt kiệt
thân thể và sức khỏe của mình, dồn nén hết thảy thời gian có thể dồn nén được,
thậm chí giai đoạn sau còn không dám dùng video call để liên lạc với ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.