Ở bên này, trong phòng bệnh, cậu cả
Quý đang kiên nhẫn chờ bạn đời của mình trở về.
009 bỗng kêu ré lên như quỷ rống ở
trong đầu anh: “Áaaa, ký chủ ơi tôi...”
Quý Úc Trình bị cái hệ thống rác
rưởi kia làm cho giật hết cả mình, sầm mặt nói: “Có thể yên tĩnh chút
không hả.”
009 rùng mình, lập tức ngậm miệng lại.
Nó muốn nói vừa rồi ký chủ làm kiểm
tra, cái chân mà lần trước bị Ninh Tuy bắt được của nó lại mọc ra rồi,
không biết đã trôi dạt tới bộ phận nào trên người ký chủ, nếu như ảnh
hưởng đến kết quả kiểm tra thì phải làm sao bây giờ?!
Nhưng chắc không trùng hợp đến vậy
đâu nhỉ?
009 chạy tới chạy lui trong người
Quý Úc Trình, bắt đầu tìm cái chân của mình.
Quý Úc Trình thấy hệ thống rác rưởi
không nói gì nữa, nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc cậu muốn nói gì?”
“... Không có gì, tại thấy anh và cậu
vợ nhỏ gặp nhau nên kích động quá thôi...”
009 quyết định vẫn không nên tìm đường
chết thì hơn.
Bây giờ pin đang yếu, nếu nó nói
với ký chủ không biết vừa rồi mình làm rớt cái chân ở đâu trong cơ thể
anh, ký chủ còn không kéo nó ra khỏi người hành hạ tới chết chắc?
Hơn nữa, thân là ‘hàng đỉnh cấp’ số 8769,
chắc chắn chỉ với dụng cụ của loài người thì không dò ra nó được đâu.
...
Trong văn phòng viện trưởng.
Ông cụ nhìn cái bóng đen trong tấm
phim chụp CT não, còn đang hỏi: “Sẽ có ảnh hưởng gì?”
Viện trưởng nói: “Loại bóng đen trong
não này có thể sẽ làm tính cách thay đổi cực lớn, biểu hiện là rất
nhiệt tình với một loại sự vật hay sự việc nào đó, hơn nữa còn có
thể trở nên dễ cáu giận, mẫn cảm, bực bội bất an, lo âu, nói tóm lại sẽ yếu
ớt hơn lúc trước. Trước khi bệnh tình có chuyển biến tốt thì phải cố
gắng thỏa mãn yêu cầu của cậu ấy.”
Ông cụ nghe viện trưởng nói xong,
không nhịn được mà liếc nhìn Ninh Tuy.
Chẳng lẽ bởi vì trong đầu đứa cháu
nhà mình có cái vệt đen, cho nên vừa tỉnh đã đổi tính? Rõ ràng trước
kia cực kỳ phản cảm với việc tiếp xúc da thịt với người khác, vậy
mà bây giờ lại vừa kéo vừa ôm Ninh Tuy.
Như vậy thì... có thể giải thích được
rồi.
Ông cụ sốt ruột nói: “Còn tưởng tỉnh
lại là đã bình phục, không ngờ còn có hậu di chứng... Nhưng mà, Úc Trình
cũng coi như phúc lớn mạng lớn, trải qua tai nạn xe nghiêm trọng như vậy, nằm
hai năm mà vẫn còn có thể tỉnh lại...”
Viện trưởng cũng an ủi: “Đa số bệnh
nhân đều sẽ xuất hiện ám ảnh tâm lý sau khi trãi qua những biến cố
lớn, không phải tổn thương hoàn toàn không thể trái ý nên cũng không cần quá
lo lắng. Có thể qua một thời gian cơ thể tự hồi phục kết hợp cùng với tích
cực trị liệu là có thể khỏe hẳn.”
Ninh Tuy vừa nghe ông cụ nói chuyện
với viện trưởng, vừa ở trong đầu hỏi: “Này Thống, cậu chắc chứ?”
001 nghiêm túc nói: “Là đồng loại của
lôi, không lẫn vào đâu được. Nhưng sao nó có thể bị CT thấp kém chụp ra
được thế? Cùi bắp quá đấy.”
Vậy có nghĩa là lúc này hệ thống
nói lắp đang ở trong đầu Quý Úc Trình?
Trong khoảnh khắc đó, Ninh Tuy nghĩ tới
rất nhiều chuyện.
Đúng rồi, cậu cả Quý làm người thực
vật nằm hai năm, sao lúc mình vừa vào nhà họ Quý ba tháng ngắn ngủi là
đã tỉnh lại, hơn nữa còn vừa tỉnh đã có thể đi lại, quả thật đây là
chuyện kỳ tích y học cũng không làm được.
Bây giờ nhớ lại, lần đầu tiên Thống
nói pin của nó bỗng nhiên tụt một nửa, đúng là lần cậu hôn len khóe miệng
Quý Úc Trình.
001: “Đúng vậy, không chỉ như thế, sau
lần đó, mỗi lần cậu tới gần anh ta, tôi đều cảm giác pin của mình tụt
xuống bằng tốc độ mắt thường không nhìn thấy được, trước kia chắc chắn
không xuất hiện tình trạng như vậy, tôi còn nghĩ rằng là vấn đề ở chỗ
linh kiện của mình xuống cấp rồi, nhưng nếu là 009 trộm pin... hoặc nên
nói là 008 giả danh, nếu 008 vẫn luôn lén lút cọ pin cho Quý Úc Trình, tới
lúc nạp đầy pin rồi mới giúp Quý Úc Trình khôi phục nhận thức, vậy thì
mọi chuyện đã có thể giải thích.”
Ninh Tuy: “...”
Thảo nào cậu luôn cảm thấy giọng
008 giống của Quý Úc Trình ở một mức độ nào đó, giọng của hệ thống
căn cứ theo giọng của người, lựa chọn dùng giọng của ký chủ cũng rất bình
thường. ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).