Ngay lập tức lông tơ của Đường Tiểu Hà dựng đứng lên, sọt nấm trong tay cũng suýt nữa bị dọa cho rớt.
Nàng nuốt nước miếng, âm thanh run rẩy: “Không phải chứ đại ca cua, ngươi tới thật sao?”
Nàng hít sâu hai cái, mạnh dạn cúi đầu xuống nhìn ngay sau đó liền thở nhẹ ra.
Không phải là con quỷ gì cả chỉ là nàng dẫm phải sợi dây đằng thảo* mà thôi.
*Cây đằng thảo: hay còn gọi là cây huyết đằng: Cây huyết đằng (Sargentodoxa cuneata) là một loại dây leo, thân có thể dài tới 10 mét, vỏ ngoài màu hơi nâu. Lá mọc so le, kép, gồm 3 lá chét, cuống lá dài 4,5-10cm, lá chét giữa có cuống ngắn, lá chét hai bên gần như không cuống. Phiến lá chét giữa hình trứng, lá chét 2 bên hơi hình thận, dài 7-1 cm, rộng 3,5-6,5cm. Mặt trên màu xanh, mặt dưới màu xanh nhạt. Hoa đơn tính, khác gốc, mọc thành chùm ở kẽ lá, cụm hoa dài tới 14cm, mọc thõng xuống. Hoa đực màu vàng xanh, 6 lá đài, 6 cánh tràng thoái hóa thành hình sợi, 6 nhị. Hoa cái gần như hoa đực, nhiều lá noãn, bầu thượng. Quả mọng hình trứng dài 8-10mm. Khi chín có màu lam đen. Mùa hoa vào các tháng 3-4, mùa quả vào các tháng 7-8.
Đường Tiểu Hà thả sọt xuống, khom lưng cởi dây đằng thảo trên chân ra, lẩm bẩm nói: “Ta đã nói mà, cuộc đời của Đường Tiểu Hà ta chưa bao giờ làm chuyện xấu, ta thân chính không sợ tà, cho nên không cần phải sợ hãi. Cái gì cũng không cần sợ, tà ác phải sợ ta mới đúng, ta là một người chính khí mà, ha ha ha!”
Cởi dây đằng thảo xong nàng đứng lên nhưng dưới chân thiếu cân bằng suýt chút nữa thì ngã, cũng may có bàn tay kịp thời đỡ lấy nàng.
Đường Tiểu Hà thở phào nhẹ nhõm: “Thiếu chút nữa đã ngã xuống đất rồi, đa tạ ngươi đã ra tay tương trợ.”
Giây tiếp theo nàng lập tức ngây ngẩn cả người.
Tay ư….
Nơi này là vùng núi hoang sơ, vì sao có tay để đỡ lấy nàng được?
Nàng như trở thành người gỗ, mất một lúc lâu sau, mới chầm chậm quay đầu, nhìn về phía sau.
Đúng lúc ánh trăng chiếu xuống, chỉ thấy dưới tán cây to lớn là bóng dáng trắng bệch phiêu đãng, đai lưng đeo trên người lung lay theo gió vươn ra như cánh tay của quỷ. Trên y phục màu trắng tinh mái tóc đen phất phới như đang giương nanh múa vuốt theo chiều chó.
Đường Tiểu Hà hét lên một tiếng, suýt nữa thì ngất đi, sau khi phản ứng lại điều đầu tiên nghĩ tới đó chính là chạy, mặc dù chạy nhưng vẫn không quên bế sọt nấm lên rời đi.
“Quỷ! Có quỷ! Aaaaa có quỷ!”
Nàng vừa chạy vừa kêu, chạy vụt qua không dám ngoảnh đầu lại để nhìn xem một cái, ngay cả đường đi dưới chân cũng không chú ý.
Cuối cùng Đường Tiểu Hà dẫm phải một cục đá rồi ngã xuống, sọt nấm lăn xuống phía sườn núi nhỏ gần đó, y phục bị rách thành nhiều mảnh, đầu thiếu chút nữa là đập vào tảng đá.
Nhưng nàng cũng không kịp kêu đau chỉ bò dậy ôm lấy cơ thể kêu: “Cứu mạng! Có quỷ! Ai đó làm ơn cứu ta với!”
Không biết kêu bao lâu đến khi có bàn tay chụp trên bả vai của nàng.
Đường Tiểu Hà càng sợ hãi hơn, càng ôm cơ thể của mình chặt hơn, như con mèo đang xù lông, la hét: “Đừng đ�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.