Tiểu Trù Nương Của Thiếu Khanh Đại Lý Tự

Chương 67: Mất tích


9 tháng

trướctiếp

Bên kia, tình hình không ổn.

Mặc dù Tống Hạc Khanh vẫn đang đứng thẳng nhưng hắn đang bị thương rất nghiêm trọng, kiếm trong tay đều đã nhuốm máu tươi, từng giọt từng giọt chảy theo đường kiếm chảy xuống mũi kiếm rồi rơi xuống đất, nhỏ xuống thi thể bên chân của hắn.

Đối diện hắn chỉ còn ba tên mặc đồ đen may mắn sống sót, vẫn chưa từ bỏ ý định, đang tiếp tục ép sát hắn như cũ.

Tống Hạc Khanh cũng không lùi về sau, chỉ cười nhạt một tiếng, giờ tay lau vết máu bắn trên người, con ngươi hồ ly lạnh lùng liếc ba người nói: “Ta mệt mỏi rồi, cùng nhau lên đi.”

Ba tên kia cũng đã bị thương, từng người từng người đi lên đều không phải là đối thủ của Tống Hạc Khanh, bọn chúng liếc nhìn nhau, đưa ra chủ ý cùng nhau tấn công.

Tống Hạc Khanh dùng kiếm như đao, thuận tay vung từng bước như ‘kiếm hoa’, mũi đao đâm vào yết hầu của một người sau đó lưỡi kiếm như muốn đi vào má trái của người nọ nhưng thực tế chỉ là chiêu hư ảo, trực tiếp xuyên qua ngực của người đó.

Người mặc áo đen bên trái vì bảo toàn tính mạng mà dùng kiếm chém Tống Hạc Khanh.

Hắn ta cho rằng Tống Hạc Khanh sẽ vì bảo vệ bản thân mà tránh mũi kiếm nào ngờ Tống Hạc Khanh lại tàn nhẫn rút kiếm lại, bởi vì thế chậm hơn nửa nhịp, bả vai bên phải bị kiếm xuyên qua, máu chảy như suối.

Đúng lúc này Hà Tiến dẫn người tới, nhìn một cảnh này sợ tới mức la lên một tiếng: “Đại nhân!”

Chỉ còn lại một tên mặc đồ đen, vốn dĩ hắn ta muốn liều chết một phen với Tống Hạc Khanh nhưng thấy có viện trợ tới bất đắc dĩ đành chạy đi, nhảy xuống khe núi, thân hình hòa tan với bóng đêm.

Hà Tiến muốn đuổi theo nhưng lại nghe thấy Tống Hạc Khanh thở hổn hển nói: “Không cần, đuổi cũng không có ý nghĩa gì, ta biết là do ai phái tới, cho dù giết được hắn ta thì người kia cũng sẽ phái những kẻ khác tới nữa.”

Hà Tiến thấy đại nhân nhà mình thở dồn dập, cơ thể run run, biết mọi chuyện không ổn, vội vàng tiến lên đỡ lấy người: “Là do bọn thuộc hạ vô dụng, đến chậm một bước! Đại nhân ngài cố gắng chống đỡ! Chúng ta sẽ trở về.”

Tống Hạc Khanh buông kiếm ra, cơ thể hoàn toàn ngã về phía trước, hơi thở cũng dần yếu đi, mơ hồi hỏi: “Sao các ngươi đến đây được?”

Hà Tiến: “Là nhờ tiểu đầu bếp! Hắn ta tìm được chúng ta rồi nói cho chúng ta bi�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp