Tiểu Trù Nương Của Thiếu Khanh Đại Lý Tự

Chương 58: Từ quan


9 tháng

trướctiếp

Hà Tiến thấy thế lại nhanh chóng chạy đuổi theo, khóc không ra nước mắt nói: “Bây giờ Thôi đại nhân vẫn đừng nên đi qua đó, lúc này đại nhân nhà này đang rất tức giận, tám phần cũng không muốn nhìn thấy ai đâu.”

“Đại nhân nhà ngươi có ngày nào không tức giận chứ? Hôm nay hắn ta cũng đã chọc cho ta một lỗ thủng còn muốn giả vờ như không có việc gì sao, nằm mơ đi.”

“Thôi đại nhân người… Ai!”

Hai người một trước một sau đi đến nội nha, chỉ còn lại một mình Đường Tiểu Hà đứng sững sờ ở chỗ cũ, trên mặt hiện rõ sự khó hiểu, nói to với hai bóng người kia: “Này! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, hai người các ngươi không thể ở lại một người nói cho ta biết sao?”

Nói xong dường như nàng cũng nghĩ đến cái gì đó, cụp mắt xuống lẩm bẩm: “Gần đây hình như có một án tử khiến Tống Hạc Khanh thật đau đầu, chẳng lẽ là bởi vì cái tên  Dương Văn Trung kia?”

Suy nghĩ này của nàng vừa mới xuất hiện, ánh mắt lại liếc tới củ cải mầm trong tay, lập tức lắc lắc đầu sửa lại lời nói: “Quên đi, đâu có chuyện gì liên quan tới ta đâu, ta là một đầu bếp, làm cơm cho tốt không phải được rồi sao, quản tới những chuyện đó làm gì không biết.”

Vẫn là nên về phòng bếp nghiên cứu xem củ cải mầm này ăn như nào thôi.

***

Nội nha.

Trên đỉnh đầu của Tống Hạc Khanh mái tóc đen đã bị mưa làm ướt, đẩy cửa trở lại trong phòng ngủ, tùy tay ném ngọc hốt xuống, tháo mũ Giải Trĩ đang trên đỉnh đầu, lại kéo ngọc bội túi gấm bên hông xuống, cởi hết cả bộ triều phục, chỉ còn trung y màu tuyết trắng, xoay người lại muốn rời khỏi.

Thôi Quần Thanh che ở cửa, cười như không cười nói: “Tống đại nhân đang định làm gì đây?”

Trong mắt Tống Hạc Khanh không có chút gợn sóng, bình tĩnh mà lạnh nhạt nói: “Từ quan, về quê.”

“Nếu ngươi về quê thì Đại Lý Tự làm sao bây giờ? Đại Lý Tự thiếu khanh thì ai làm?”

“Ai làm thì làm, liên quan gì đến ta.”

Sắc mặt Thôi Quần Thanh trầm xuống, giọng nói trở nên nghiêm túc: “Tống Hạc Khanh, sao ngươi lại có thể nói ra mấy lời nói không có trách nhiệm như vậy chứ.”

Tống Hạc Khanh nhấc mí mắt lên, nhìn chằm chằm Thôi Quần Thanh, đôi mắt không tự chủ đã nheo lại thành hình dạng sắc bén, hỏi: “Ta không có trách nghiệm sao? Ta hỏi ngươi, tên Dương Văn Trung kia hắn ta có tội hay không? Có đáng chết hay không hả? Mỗi một tội hắn ta phạm phải có phải đều có thể khiến hắn ta phải chịu thiên đao vạn quả* không hả?”

(*Hình phạt băm thành trăm mảnh)

Trong giây lát ánh mắt của Thôi Quần Thanh có sự né tránh, nhưng vẫn thành thật nói: “Đúng, ngươi nói không sai.”

“Vậy thì vì cái gì mà văn võ cả triều để che chở hắn ta đến tận đây chứ!”

Tống Hạc Khanh hét lớn một tiếng, đáy mắt trở nên đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhân chứng vật chứng đều có đủ, sổ con của ta đã sớm �

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp