Tống Hạc Khanh không giải thích, trực tiếp ấn nàng xuống chỗ rắn chắc, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào bên trong.
Lông tơ của Đường Tiểu Hà dựng đứng vì rùng mình, không tự giác được tuôn ra tiếng khóc ở giữa kẽ răng.
Không phải do sợ mà do quá xấu hổ, vô cùng xấu hổ, cực kỳ xấu hổ.
Nàng muốn ngăn âm thanh ấy lại nhưng nó cứ đi ra ngoài, không chịu sự khống chế, sau đó vô thức kêu rên lên bằng chất giọng mềm mại dính dính.
Nàng hít một hơi nói: “Đừng mà… Đừng lại.”
Câu nói đó đi ngang qua lỗ tai Tống Hạc Khanh lại thành ‘Đừng ngừng lại mà’.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT