Nàng vòng qua, cầm sách của hắn, ngồi ở trên đùi hắn, bẻ mặt Tống Hạc Khanh hỏi với giọng điệu nghiêm nghị: “Tống Hạc Khanh, có phải chàng không được hay không?”
Vẻ mặt Tống Hạc Khanh cứng đừo, theo bản năng hỏi: “Phương diện nào không được?”
Đôi mắt Đường Tiểu Hà sáng ngời, nhìn hắn chằm chằm, lông mi nhấp nháy, giống như đang nói: Chàng thử nói xem?
Tống Hạc Khanh cảm thấy dở khóc dở cười, không hiểu nàng có ý nghĩ này từ đâu, ghé sát vào tai nàng nói nhỏ: “Hồi trước là ai nói mình không được hả? Xuống giường không được, còn khóc lóc nói bản thân đã bị hư?”
Gương mặt Đường Tiểu Hà đỏ bừng, đấm hai cái lên ngực hắn, tức giận nói: “Không phải ta đang quan tâm chàng à? Từ trước đến nay con chó toàn gặm xương không nhả giờ đột nhiên ăn chay, nếu không phải do đổi tính thì chắc chắn là do bị bệnh có đúng không?”
Tống Hạc Khanh đang định nói: “Nàng nghĩ rằng ta thực sự muốn ăn chay chắc?” Nhưng lời còn chưa nói ra hắn đã giả vờ nhéo nhéo gương mặt của nàng, không vui nói: “Nàng nói ai là chó hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT