"Mười
năm trước, anh không quen biết em, em không thuộc về anh, chúng ta đều giống
nhau, ở bên một người xa lạ... Mười năm sau, chúng ta là bạn bè, vẫn có thể
chào hỏi đôi câu, nhưng sự dịu dàng này đã không còn tìm được lý do để ôm
nhau.*"
(*): lời bài hát "Mười
năm" (十年) của Trần Dịch Tấn Đúng
vậy, đã từng âu yếm đan tay nhau, cuối cùng cũng chỉ là nắm nhẹ một cái rồi
buông ra. Đến một cái ôm cũng không có lý do.
Đinh
Vân Khang nhìn cô gái đang hát trên sân khấu đến xuất thần. Trần Nghiêu ngồi
sát vào hắn: "Đang suy nghĩ gì đấy?"
Đinh
Vân Khang không rời mắt: "Cô bé này còn nhỏ tuổi quá, hát không ra hương vị
của bài này."
"Muốn
nghe có hương vị thì đi nghe ca sĩ gốc hát, đi xem hòa nhạc đi." Trần
Nghiêu lấy ra một điếu thuốc, ra hiệu với hắn.
Đinh
Vân Khang lắc đầu.
Hoàng
Chân Chân cũng cầm ly rượu đi tới, chen vào giữa hai người họ, chiếc ghế sô pha
ngay lập tức trở nên chật chội, Trần Nghiêu kháng nghị: "Chị gái, bộ ngực
giả của chị đang chèn ép tôi."
Hoàng
Chân Chân trợn mắt liếc Trần Nghiêu: "Ngực giả cả nhà cậu."
Đinh
Vân Khang và Trần Nghiêu rất tự giác một trái một phải lùi qua hai bên, chừa
cho Hoàng Chân Chân một không gian đủ rộng, Hoàng Chân Chân ra hiệu: "Đến
đây, uống một ít đi."
Trần
Nghiêu cầm ly rượu: "Uống vì chuyện gì?"
"Vì
..." Hoàng Chân Chân li ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).