Tận 11 giờ Đinh Vân Khang mới về đến nhà, trong nhà vẫn yên tĩnh, hiển nhiên là Uông Thanh Lâm vẫn chưa trở về.

Cô về còn muộn hơn cả hắn, chuyện này cũng không phải mới chỉ một hai lần, mặc dù công việc là quan trọng nhưng như thế này cũng quá mức.

Nếu hắn gọi điện cho cô chỉ để hỏi chuyện này thì hắn lại có vẻ quá đơn bạc, đến nỗi tưởng chừng như cô cũng phải sống đơn bạc theo hắn, mà ngược lại càng khiến hắn giống như oán nam chốn khuê phòng. Hắn quyết định không gọi.

Cởi quần áo đi tắm rửa, dòng nước từ vòi hoa sen nhẹ nhàng uốn lượn theo đường nét thân thể mà đi xuống dưới. Gần đây cô rất bận, hắn cũng bận, mấy ngày không ở bên nhau, những lúc yên tĩnh hắn sẽ tự nhiên thấy nhớ cô. Hắn thầm nghĩ, nếu tắm rửa xong mà cô vẫn chưa về nhà, hắn sẽ gọi cho cô một cuộc điện thoại.

Không ngờ chưa đến vài phút sau Uông Thanh Lâm liền bước vào phòng tắm. Nước ấm vào mùa đông khiến cả phòng tắm mờ mịt hơi sương, hắn mơ hồ nhìn thấy cô đang đứng tẩy trang trước gương: "Em về rồi à?"

Cô ừ một tiếng, vẫn chú tâm vào lớp trang điểm, tùy ý hỏi hắn: "Anh cũng vừa mới về tới?"

Hắn bất mãn vì bị phớt lờ, liền đi chân trần bước ra ngoài, ôm cô vào lòng, nhìn ngắm ảnh phản chiếu của cô và hắn ở trong gương: "Về đến cũng không thèm nhìn anh một cái sao?"

Uông Thanh Lâm cẩn thận lau mặt: "Không phải anh đang tắm rửa sao?" Cô liếc nhìn hắn một cái, "Tắm nhanh lên đi, cả ngày hôm nay em rất bận, đi công trường vừa ướt vừa lạnh, muốn tắm rửa đi ngủ sớm một chút. "

"Tắm cùng đi." Hắn mời cô, mặc kệ cô nửa

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play