Sớm hôm sau Kiều Noãn về nhà, gõ cửa, cửa mở, sắc mặt mẹ cô không tốt
chút nào, bà nói:
“Đêm qua con chạy đi đâu?”
Trước khi về tới nhà Kiều Noãn đã nghĩ ra lý do sẵn rồi, vậy nên trả lời
rất lưu loát: “Ví của tiểu Quyết bị người ta trộm mất, phải ngồi taxi về rồi gọi
con ra nhờ trả giúp, con đi vội quá nên quên đem theo chìa khoá.”
Sắc mặt của bác Kiều đã tốt hơn, hướng sự quan tâm qua phía Hà Quyết:
“Bị trộm mất ví à? Thế người có làm sao không?”
“Mất vài trăm tệ , hai tấm thẻ ngân hàng, còn lại thì không sao”
“Thế mau đi báo mất đồ đi còn gì!”
“Bọn con báo rồi.”
Chuyện đêm không về nhà đã lấp liếm thành công, thế nhưng trong lòng Kiều
Noãn lại càng thêm lo lắng. Nếu như cô cùng Hà Quyết muốn đến với nhau, ba mẹ
cũng không thể không theo. Tuy nhiên… mẹ Kiều Noãn dù là rất quý Hà Quyết,
nhưng bà lại là người khá bảo thủ, hơn nữa lại rất trọng sĩ diện…
Lúc này, chỉ có thể đi bước một bước nhìn sắc mặt mẹ một bước thôi.
Chuyện cùng Hà Quyết gương vỡ lại lành khiến tâm trạng của Kiều Noãn
vui vẻ khác thường, Tạ Thanh Yến nói cô “cứ như vừa bơm máu gà” (ý chỉ vui vẻ tăng động), Chu Uyên thì cứ
ngưỡng mộ khâm phục không thôi.
Vì mỗi người đều có công việc và học hành riêng, Kiều Noãn đành phải bắt
đầu những ngày tháng yêu xa, một kiểu yêu đương cô vốn không thấy an tâm. Mỗi
ngày tranh cãi với Hà Quyết qua tin nhắn, cứ mỗi hai ngày gọi điện một lần, nói
những câu chuyện phù phiếm không đầu không đuôi, vậy mà dường như có thể nói
mãi nói mãi không ngừng.
Kiều Noãn vẫn giữ mối quan hệ bình thường với Trình Tĩnh Đạt, còn về phần
Trình Tĩnh Đạt sau khi hay tin Kiều Noãn quay lại với Hà Quyết ngoài nói câu
chúc mừng ra thì không có phản ứng gì khác, điều này vừa khiến Kiều Noãn nhẹ
nhõm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.