《Một cây hải đường ép hoa lê - Calantha》
“Tôi…”
Lời còn chưa kịp nói xong đã bị ngăn
chặn lại bởi một đôi môi, Kiều Noãn giữ chặt lấy quần áo của Hà Quyết, toàn thân
cô không kiềm chế được mà run rẩy. Đây thật sự là một nụ hôn đơn thuần đúng
nghĩa, chỉ nhẹ nhàng chạm môi vào nhau. Trái tim cô tràn đầy kích động cùng vui
sướng, thời gian phảng phất như kéo dài đến vô hạn, những âm thanh xung quanh dần
dần tan biến, chỉ còn lại tiếng nhịp đập của trái tim hòa lẫn vào nhau, như một
bản hợp âm ngân dài.
Kiều Noãn cảm giác được hơi ấm khác
thường từ lòng bàn tay của Hà Quyết ngay quanh eo cô, mang theo sự run rẩy
không thể đè nén được.
Một lúc lâu sau, Hà Quyết mới chậm
rãi lùi lại, nhìn vào đôi mắt đặc biệt sáng ngời của cô, sau đó vươn tay ôm chặt
lấy cô.
Cái ôm ấm áp mà kiên định, khiến cho
cô nhớ đến sự đồng hành và chờ đợi thầm lặng của người thiếu niên này trong những
năm nay. Giống như chỉ cần một cái ôm như thế này, là có thể đi đến được tận
cùng của thời gian.
Đột nhiên cách đó không xa vang lên
tiếng bước chân, Kiều Noãn ngay lập tức theo phản xạ đẩy Hà Quyết ra xa.
Tiếng bước chân dừng lại ở trước một
toà nhà gần đó, Kiều Noãn và Hà Quyết đưa mắt nhìn nhau, không nhịn được cười
lên.
Hà Quyết đưa tay nắm chặt lấy tay của
cô, chậm rãi bước đi về phía trước. Trong lòng tràn ngập niềm vui không nói nên
lời, mà vào lúc này dường như mọi lời nói cũng đã trở nên dư thừa.
Kiều Noãn nhìn người thiếu niên bây
giờ đã cao hơn cô cả một cái đầu này, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
Cô nghĩ rằng hẳn đây là điều dũng cảm nhất mà cô đã từng làm trong đời mình, một
điều không hề ngờ đến.
Về đến nhà, Kiều Noãn liền đi tắm trước.
Sau khi tắm ra xong, một bên cô vừa xem chương trình nhàm chán lúc nửa đêm, một
bên cô vừa chải tóc. Nhưng trên thực tế, suy nghĩ của cô lúc này đây không biết
đã trôi dạt đi đến nơi nào rồi. Lúc thì nghĩ về Hà Quyết khi còn bé, lúc thì lại
nghĩ đến nụ hôn đầu tiên vội vàng mà ngây ngô vừa nãy.
Cô mãi lo đắm chìm trong suy nghĩ của
mình, đến nỗi khi Hà Quyết mở cửa từ phòng tắm bước ra khiến cô không khỏi giật
mình.
Hà Quyết nhíu mày hỏi: “Đang suy nghĩ
đến cái gì vậy.”
“Nghĩ đến anh đấy…”
Hà Quyết ho nhẹ một tiếng: “... Em đừng
có thẳng thắn đến như vậy.” Cậu bước tới, cầm lấy chiếc khăn khô ở trong tay Kiều
Noãn, nhẹ nhàng lau mái tóc ướt của cô.
Kiều Noãn lườm cậu một cái: “Anh đừng
có mà nghĩ ngợi lung tung.” cô thả lỏng người ra, thoải mái tựa vào phía sau:
“... Em chỉ là đang suy nghĩ, hiện tại chuyện này nhất định không thể công
khai.”
Hà Quyết “Ừ” một tiếng.
“Đây thực sự là đại nghịch bất đạo,
đúng không?” Kiều Noãn đưa mắt ngước nhìn gương mặt tuấn tú của Hà Quyết.
“Em đừng nghĩ đến chuyện đổi ý.”
Kiều Noãn nhắm mắt lại: “......Em
cũng không biết chính mình hôm nay bị làm sao nữa.” ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.