《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
Đột nhiên cửa kho hàng giống như bị cái
gì đập một cái, người đàn ông áo đen lập tức dừng động tác trong tay lại nhảy dựng
lên: "Ai? !"
Âm thanh bên ngoài dừng một lát, sau đó
lại tiếp tục vang lên tiếng đập cửa: "Mở cửa! Cảnh sát đây!"
Ba người đàn ông lập tức bị dọa đến
hoang mang lo sợ, nhìn quanh bốn phía lại phát hiện không có bất kỳ cánh cửa
nào khác để chạy trốn.
Động tĩnh phá cửa càng ngày càng lớn, rốt
cuộc cũng phá được cửa, đèn pin chói mắt chiếu vào, lập tức bảy tám người nhanh
chóng chạy vào.
Kiều Noãn chỉ cảm thấy xung quanh mình
vô cùng ồn ào, một cái áo được phủ lên người mình, sau đó đột nhiên thân thể
như bay lên trên không. Mở mắt đối diện với một đôi mắt vô cùng quen thuộc.
Một đôi mắt ẩn chứa sự lo lắng, thống khổ
cùng phẫn nộ.
"Hà Quyết..." Kiều Noãn lập tức
òa khóc nức nở.
"Không sao. " Hà Quyết khẽ hôn
lên trán của cô: "Cảnh sát đã tới rồi."
Một ngày này kí ức cuối cùng được lưu lại
trong đầu Kiều Noãn là tiếng còi chói tai vang lên liên miên không dứt, dưới
bóng đêm u ám ánh mắt của Hà Quyết trấn an lòng người.
Cuối cùng quả thật tra ra Tôn Nhã là chủ
mưu. Cô ấy nhân lúc nghỉ giữa giờ tiết thể dục trộm điện thoại Hà Quyết, dùng
điện thoại Hà Quyết gửi tin nhắn cho Kiều Noãn bảo cô đến ngõ Dương Liễu ăn khuya.
Mà ba người đàn ông kia là bạn bè lúc cô ấy lăn lộn trong xã hội đen, sớm đã được
cô ấy nói chuyện này, tùy thời chờ lệnh.
Nhưng bởi vì ba của Tôn Nhã có quan hệ rắc
rối phức tạp trong thành phố W, nên cuối cùng chuyện này kết thúc bằng việc xử
phạt ba người đàn ông kia, Tôn Nhã vẫn lông tóc không thương tiếp tục học tại
trường trung học phụ cận thành phố W.
Chuyện này trôi qua một tuần, Kiều Noãn
mới dần thoát khỏi bóng ma. Hai ngày đầu tiên sau khi xảy ra chuyện đó, gần như
mỗi ngày cô đều gặp ác mộng. Xảy ra chuyện đáng sợ như vậy, Kiều Noãn sợ ba mẹ
lo lắng nên cũng không nói cho họ biết, bởi vậy chỉ có một mình Hà Quyết bên cạnh
chăm sóc cô.
Ngày cuối cùng trong một tuần nghỉ công
ty cho, Kiều Noãn với Hà Quyết cùng nhau đi siêu thị, lúc trở về lại thấy Tôn
Nhã đang đứng dưới lầu.
Hà Quyết vội vàng kéo Kiều Noãn ra sau
lưng che chở: "Cậu tới đây làm gì?"
Tôn Nhã hai tay khoanh trước ngực, cười
lạnh: "Đến xem chị Kiều đại nạn không chết một chút."
"Tôn Nhã, chuyện trước kia tôi
không so đo với cậu là bởi vì tôi cảm thấy không cần thiết, nhưng nếu cậu còn
dám xuất hiện trước mặt Kiều Noãn, thì đừng trách tôi không khách khí." Thấy
Tôn Nhã đang định phản bác, Hà Quyết nói tiếp: "Đừng hoài nghi lời nói của
tôi, cậu không nghĩ lại xem ba tôi họ gì."
Sắc mặt Tôn Nhã lập tức thay đổi, nhỏ giọng
mắng một câu: "Bà cô này thì có gì tốt, đáng để cậu phải bảo vệ chị ta như
thế. Chi ta trẻ hơn tôi sao? Xinh đẹp hơn tôi sao? Nhà giàu hơn tôi sao? Hay
là.... kỹ thuật trên giường quá tốt nên cậu không nỡ?"
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.