《Một cây hải đường ép hoa lê - Calantha》
Sau năm mới thời gian trôi qua thật
nhanh, vì giành được giải nhất trong cuộc thi quảng cáo, Kiều Noãn may mắn có
được cơ hội thực tập tại một công ty quảng cáo nổi tiếng ở thành phố W. Nếu
không có rắc rối gì phát sinh, sau ba tháng thực tập là có thể trở thành nhân
viên chính thức. Bệnh thoái hoá đốt sống của ba Kiều đã khỏi hoàn toàn rồi, ông
ấy có thể lái xe trở lại, nhưng không thể làm những việc nặng nhọc, quá sức. Mọi
thứ đang diễn ra theo như mong đợi.
Không lâu sau khi khai giảng, cả nước
đã bắt đầu hoang mang về một loại virus mới. Chẳng mấy chốc, toàn bộ các trường
học ở thành phố W đều đóng cửa, đại học W và trường trung học W cũng không ngoại
lệ, ngay cả khu nhà ở gần đại học W cũng bắt đầu đóng cửa cách ly và quản lí
nghiêm ngặt.
Ngoại trừ việc mỗi ngày xuống lầu mua
đồ ăn ở trong khu dân cư, Kiều Noãn và Hà Quyết dành hết thời gian còn lại
trong phòng thuê, mỗi ngày đều chú ý theo dõi tin tức thời sự. Kiều Noãn đang bận
rộn tối ngày với đồ án tốt nghiệp của mình, trong khi đó Hà Quyết chỉ đang chơi
game và đôi khi sẽ đọc sách. Đầu xuân ở thành phố W nhiều mây và mưa, chung quy
thời tiết chẳng mấy tốt lành. Người ta nói tâm trạng không vui thì cảnh đẹp đến
mấy cũng sẽ buồn, đã thế nay trạng thái của Kiều Noãn vốn đã không tốt mà thời
tiết thế này lại càng khiến cô thêm khó chịu.
Ấy vậy mà sáng nay khi tỉnh dậy, Kiều Noãn lại
thấy cổ họng đau rát. Nghĩ đến những triệu chứng đó trên Tivi, cô không khỏi lo
sợ. Vào ngày thứ hai, các triệu chứng không hề thuyên giảm mà lại bắt đầu ho và
sổ mũi.
Sau khi suy nghĩ kĩ về điều đó, Kiều Noãn quyết
định bàn bạc với Hà Quyết.
“Tiểu Quyết, tôi định sẽ đến bệnh viện kiểm
tra sức khoẻ.”
“Không được đi.”
“Lỡ như có….”
“Không thể nào.”
“Tôi sợ sẽ lây nhiễm cho cậu….”
“Tôi không sợ.”
Kiều Noãn thực sự cảm thấy bất lực trước sự bướng
bỉnh của Hà Quyết, cô rút một tờ giấy ra và xì mũi: “Đừng trẻ con nữa, đây
không phải trò đùa đâu.”
“Chỉ là cảm lạnh thông thường thôi, đừng
làm ầm lên vậy chứ.”
Kiều Noãn trợn tròn mắt, không tranh cãi với cậu
nữa mà dựa vào ghế sô pha đọc sách.
Tuy nhiên vào ban đêm, Kiều Noãn bắt đầu lên
cơn sốt. Cô trùm kín chăn, vẫn còn cảm thấy lạnh. Cố gắng đứng dậy khỏi giường,
đi gõ cửa phòng Hà Quyết.
“Tiểu Quyết, tôi bị sốt rồi.” Hô hấp cùng với
hơi thở nóng bỏng.
Hà Quyết vội vàng kéo cô trở lại giường nằm xuống,
lấy một chiếc chăn khác đắp cho cô. Kiều Noãn cảm thấy đau đến từng đốt xương,
sức nặng của chiếc chăn thực sự quá sức với cô khiến cô vừa nóng vừa ngột ngạt,
vừa định nhấc nó lên thì Hạ Quyết đã nắm lấy tay cô, trầm giọng nói: “Kiên nhẫn
chút.”
Kiều Noãn ngừng động tác lại, há hốc
miệng không ngừng thở ra hơi nóng.
Hạ Quyết vào bếp nấu một bát canh gừng
đút cho cô. Sau đó cậu ngồi xuống bên cạnh cô, thò tay vào trong chăn nắm chặt
lấy bàn tay của cô.
Kiều Noãn cảm thấy khó chịu, quay đầu
lại và nhìn Hà Quyết với đôi mắt đẫm lệ: � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.