《Một cây hải đường ép hoa lê - Calantha》
Khi Kiều Noãn vội vã từ nhà đến bệnh viện, ba Kiều và mẹ Kiều đang nói chuyện
phiếm với nhau, vẻ mặt họ tràn ngập niềm vui khi nói chuyện. Kiều Noãn đưa hộp
giữ nhiệt cho mẹ Kiều, tò mò hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Sao ba mẹ lại vui
vẻ như vậy?"
Mẹ Kiều vội vàng đứng dậy, vừa mở hộp giữ nhiệt vừa nói: "Vừa rồi dì
Trương của con gọi điện thoại tới, nói trước tiên giúp lấp lỗ hổng lại"
Kiều Noãn giật mình: "Ba mẹ nói chuyện nhà máy với dì Trương sao?”
“Chỉ có nói qua một chút thôi, nhưng không có mở miệng vay tiền.”
"Vậy thì tại sao..." Kiều Noãn dừng lại một chút, lập tức nghĩ đến
vẻ mặt quả quyết của Hà Quyết nói khi cậu nói ‘căn nhà không thể thế chấp’. Lẽ
nào...
Cô lập tức đứng dậy, lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của Hà Quyết.
“Vừa chạy xong, mới trở về, có chuyện gì sao?” Hô hấp của Hà Quyết còn có
chút không ổn định.
"Tiểu Quyết, chuyện nhà máy của ba tôi, là cậu nói với mẹ cậu sao?”
Hà Quyết ở đầu điện thoại bên kia dừng một chút: "Ừ, nên mà."
"Cảm ơn cậu, thật sự, cảm ơn rất nhiều."
Hà Quyết ở đầu bên kia nhẹ giọng nở nụ cười: "Đừng khách sáo như thế,
dù sao…”
"Dù sao cái gì?"
"... À, không có gì đâu, tôi có việc cúp máy trước đây."
“Này, này?” Kiều Noãn bất đắc dĩ nhấn nút kết thúc cuộc gọi.
Cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ ba Kiều và mẹ Kiều đều đã nghe thấy, mẹ
Kiều vừa lay giường vừa nói: "Tiểu Quyết có lòng, cũng không uổng phí mẹ
nhiều năm chăm sóc nó như vậy.”
Kiều Noãn rất tán thành.
Nửa tháng sau, ba Kiều xuất viện, tung tích của đối tác đã có tin tức, nhà
máy cũng lần nữa khởi công, mọi thứ dần dần đi đúng vào quỹ đạo. Trong khi đó,
Kiều Noãn đang bận tham gia cuộc thi quảng cáo do một công ty vật liệu xây dựng
lớn tổ chức.
Trong những năm gần đây, khái niệm về màu xanh lá cây đã được hâm nóng,
công ty vật liệu xây dựng đã tung ra loại sơn phủ, tập trung vào khái niệm xanh
lá và tốt cho sức khỏe. Đại học W và bộ phận quảng cáo của công ty luôn có quan
hệ hợp tác, bộ phận này đã đưa ra thông báo về cuộc thi quảng cáo. Giải nhất sẽ
có 5.000 nhân dân tệ tiền thưởng, nếu như đủ tốt có thể trực tiếp đưa ra thị
trường, tiến vào quá trình tiếp thị.
Điều Kiều Noãn coi trọng không phải là tiền thưởng, mà là nếu như cô có thể
bộc lộ tài năng trong cuộc thi này, điều đó sẽ rất có lợi cho công việc của cô.
Cô lấy tài liệu liên quan từ văn phòng và ở lì trong nhà bắt đầu lên ý tưởng,
nhưng tìm thấy một vài điểm vào đều cảm thấy còn kém một chút. Cũng đã xem đi
xem lại các quảng cáo về các loại nước sơn và sơn hiện có, nhưng kết quả là
ngay cả một chút cảm hứng cũng biến mất hoàn toàn. Vì vậy, hơn một nửa thời hạn
đã trôi qua mà công việc của cô vẫn chưa có tiến triển gì.
Hôm đó cô về nhà rất khuya, vừa mở cửa thì đã thấy Hà Quyết đang nằm trên
sô pha ngủ say, vì vậy cô rón rén đi qua.
Trong tay Hà Quyết vẫn đang cầm một cuốn sách, hơi thở nhẹ nhàng, lông mày
hơi nhíu lại, ánh sáng của đèn màu vàng nhạt chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của cậu,
dưới lông mi có một vệt bóng rất nhạt. Toàn bộ hình ảnh mềm mại đến mức làm cho
người ta thở cũng không dám dùng sức, sợ không cẩn thận một chút thôi thì sẽ
phá hỏng nó.
Kiều Noãn không biết đã đứng ở đó bao lâu, trong đầu cô đột nhiên lóe lên một
ý nghĩ. Cô giật mình, vội vàng ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.