“Không khéo vậy sao? Thì ra là ông xã tôi đã mua bộ đồ này
thay tôi từ trước rồi à!” Bạch Chỉ không ngốc, nghe được những lời nhân viên
cửa hàng nói, cô biết nhất định là lúc Sở Mộ rời đi đã thay cô mua bộ quần áo
này.
“Ông xã? Theo tôi thấy đó là bố nuôi thì có?” Hứa Nguyệt
Nghiên khinh thường mà hừ một tiếng.
“Hả? Quý cô này, bố nuôi nhà cô còn mua quần áo cho cô à? Cô
tìm được ở đâu thế? Tốt vậy sao?” Bạch Chỉ nhún vai, vẻ mặt hài hước mà nhìn
Hứa Nguyệt Nghiên.
“Cô… Tôi mới không có bố nuôi đâu! Cô… Cô… Tức chết tôi… Cô…
” Hứa Nguyệt Nghiên tức giận đến nỗi cả người run lên, chỉ thẳng vào mặt Bạch
Chỉ mắng.
“Thời gian quý báu, tôi không rảnh mà ở chỗ này nghe một
người cà lăm nói chuyện!” Khi nói ch ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.