“Đúng vậy, Hiểu Mạn, chị có thể thử xem sao. Nếu chị
thi đỗ thì sau này chúng ta cũng có thể làm bạn ở đó luôn.” Tần Xuân Tú đang ngồi
một bên tiếp lời.
Tuy nói ngoài miệng như vậy nhưng Tần Xuân Tú tự tin rằng
mình có thể thi đậu, mà cô gái Tô Hiểu Mạn xinh đẹp ngồi trước mặt thì chưa chắc.
Một người phụ nữ thôn quê đã lập gia đình chắc gì đã từng
được học về ca hát nhảy múa.
“Đúng vậy, Hiểu Mạn, em có muốn đi theo làm bạn với Tú
Tú không?” Hà Tình Mỹ cũng cười hỏi.
Vương Phỉ Phỉ: “Báo danh cũng không mất gì mà.”
“Còn tận mấy ngày nữa mới thi cơ, có thể tranh thủ học
chút ít đó.”
Các cô gái trái một câu phải một câu, Tô Hiểu Mạn cũng
nghiêm túc suy xét về chuyện này. Cô ngẫm nghĩ xem liệu đoàn văn công muốn tuyển
chọn loại hình gì, không phải ca hát khiêu vũ thì cũng là chơi nhạc cụ, chắc sẽ
không tuyển người làm trang phục đâu.
Nhảy múa à, tim Tô Hiểu Mạn dường như ngừng đập trong
chớp mắt. Cô đã từng lén học qua vũ đạo nhưng vẫn chưa từng chính thức lên sân
khấu lần nào, có nên thử một chút không? Bây giờ là năm 1975, vẫn cách thời điểm
khôi phục kỳ thi đại học hai năm, cô có nên lựa chọn đi làm nữ binh văn nghệ
hai năm không?
Tô Hiểu Mạn tự nhận mình không có được thành tựu lớn ở
lĩnh vực vũ đạo, cũng không có chấp niệm sâu sắc với việc nhảy múa. Thế nhưng
việc được lên sân khấu biểu diễn đã từng là một ước mơ nho nhỏ khi còn bé của
Tô Hiểu Mạn.
Cô nên thử cảm giác được nhảy múa trên sân khấu không?
Đã có cơ hội thì cứ thử xem sao.
Tô Hiểu Mạn bèn hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ về những hạng mục
tuyển chọn cụ thể của đoàn văn công. Những người khác vừa nghe thì phát hiện
hình như cô đã thật sự bị thuyết phục nên tất cả đều rất bất ngờ, bao gồm cả
Vương Huyên Huyên, cô chỉ thuận miệng nói đùa mà thôi.
Thấy Tô Hiểu Mạn thật sự muốn đi, Vương Phỉ Phỉ liền
nói ra hết những điều mà mình biết cho cô, “Địa điểm báo danh cũng không xa, chỉ
cần tới điền một tờ đơn đăng ký dự thi ở… Cũng không có gì quan trọng, địa điểm
thi tuyển ở tại đại viện của đoàn văn công cách bên này không xa, đi vào sẽ thấy
một cái lễ đường…”
Hà Tình Mỹ và Tần Xuân Tú nhìn thoáng qua lẫn nhau, đều
cảm thấy có chút buồn cười. Hôm nay lúc được ông nội Vương gọi tới, tuy rằng
hai người các cô ngạc nhiên trước vẻ ngoài xinh đẹp của Tô Hiểu Mạn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.