Mùng hai đầu năm, Tô Hiểu Mạn lên kế hoạch về nhà mẹ đẻ với
Tạ Minh Đồ.
Trước khi ngủ còn cố ý bảo Tạ Minh Đồ đánh thức mình sớm một
tí, ai biết được Tô Hiểu Mạn vẫn cứ ăn vạ nằm trên giường, rúc trong ổ chăn ấm
áp không chịu tỉnh dậy.
Tạ Minh Đồ dậy sớm ngồi ở mép giường, nắm tay cô, nhẹ nhàng
gọi vài lần Mạn Mạn, cũng không thể đánh thức được cô.
Cũng không nỡ lớn tiếng đánh thức cô, Tạ Minh Đồ cúi xuống
hôn cô, yêu thương mà hôn nhẹ ở lông mày khóe mắt cô, vén chăn lại cho cô.
“Mạn Mạn tiếp tục ngủ đi, anh ở đây.
Tạ Minh Đồ lại đi nấu cháo, anh con làm mấy cái màn thầu, bỏ
màn thầu vào trong lồng hấp, chờ Mạn Mạn tỉnh dậy là có đồ ăn nóng hổi để ăn.
Tô Hiểu Mạn mơ màng mà xoay người, chui trong ổ chăn ngủ
ngon lành.
Buổi tối “qua năm mới” hôm trước cô mệt mỏi quá mức, cho dù
có nghỉ ngơi một ngày, trong ổ thỏ nhỏ vẫn cứ có cảm giác bị con thỏ chui qua
chui lại vô cùng mạnh mẽ.
Lần đầu tiên trải qua chuyện này, giống như mới đi thi uốn
dẻo xong, không nghỉ ngơi bồi bổ hai ngày không dậy nổi, đặc biệt là sau một
đêm nghỉ ngơi, chân cẳng trở nên cứng đờ, lúc rời giường rất khó chịu.
Chờ sau khi ngửi được hương thơm của cháo và màn thầu, Tô
Hiểu Mạn mới dần dần tỉnh dậy, ý thức được kế hoạch dậy sớm đã thất bại, cô dứt
khoát không dãy dụa nữa, thay quần áo đi giày, lúc bước đi hai chân vẫn mềm
nhũn.
Loại cảm giác này thật không biết nên hình dung như thế nào,
như thể mới đi xuống từ thuyền hải tặc, lại như thể vừa chạy xong 800 mét.
Cô thầm than may mắn ở trong lòng một tiếng, ít nhất hiện
tại mới thực hiện kế hoạch lần đầu với anh, nếu chờ về sau cơ thể anh cứng cáp
hơn chỉ sợ không chịu nổi.
Nhớ tới chuyện đêm giao thừa, mặt Tô Hiểu Mạn đỏ lên, nổi
lên hai mảng đỏ ửng nhàn nhạt, việc này cũng không khó chịu như lúc trước cô
tưởng tượng.
Cảm giác vui sướng thật ra còn nhiều hơn chút.
Lúc nghĩ tới đây, đỉnh đầu Tô Hiểu Mạn như sắp bốc khói,
cũng mới chỉ mấy ngày thôi mà hình như mình cũng sắp thay đổi luôn rồi.
Suy nghĩ của cô cũng đã bắt đầu xảy ra thay đổi.
“Mạn Mạn?” Tạ Minh Đồ đi tới, ôm cô đi ăn cháo, trong phòng
có một thứ dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Tô Hiểu Mạn, Tạ Minh Đồ tự tay làm
chiếc ghế nằm quý phi đơn giản, trải một lớp chăn bông.
Tạ Minh Đồ đặt cô lên đó, bưng cháo với màn thầu tới cho cô.
Ánh mắt Tô Hiểu Mạn dừng trên người Tạ Minh Đồ, cô xé một
miếng màn thầu nhỏ bỏ vào miệng, đột nhiên có chút chờ mong thân thể Tạ Minh Đồ
trở nên cứng rắn, cũng không biết khi đó sờ lên sẽ có cảm xúc như thế nào.
Cô ăn được nửa cái màn thầu, Tạ Minh Đồ luôn miệng kêu Mạn
Mạn, Mạn Mạn, Mạn Mạn. Sáp lại gần cô, trong ánh mắt Tô Hiểu Mạn mang theo bảy
tám phần ý cười, trước kia cô từng nói là Tạ Minh Đồ giống hệt như thuốc cao
bôi trên da chó.
Hiện tại anh mới đúng là thuốc cao bôi trên da chó, hận
không thể dính trên người cô, tới ánh mắt nhìn cô cũng bắt đầu thay đổi.
Trở nên không thuần khiết chút nào.
Tô Hiểu Mạn tức giận vỗ lên má anh vài cái, nghĩ thầm trả em
con samoyed thành thật đơn thuần kia, cô nuôi con chó nhỏ sao tự dưng lại biến
thành sói thế này.
Trước kia thành thật ở bên cạnh cô, hiện tại thì tay chân
không ngừng có những động tác khác, lúc thì xoa mu bàn tay cô, lúc thì cào lòng
bàn tay cô, hoặc là cầm lấy lọn tóc cô hôn vài cái.
Như thể là đóng dấu vậy, chỗ nào cũng phải lưu lại dấu vết
của mình.
Thật ra anh còn muốn hôn lên mặt cô, còn muốn hôn lên cổ cô,
đôi tay không thành thật kia, càng muốn…
Tô Hiểu Mạn trừng mắt liếc nhìn anh một cái.
“Mạn Mạn, em lại tức giận ư?” Tạ Minh Đồ thành thật khiến cô
tức xì khói, tuy rằng sợ hãi Mạn Mạn tức giận, nhưng lúc này anh rất muốn thân
mật với Mạn Mạn, không thể nào kiềm chế được.
Tóm được cơ hội, Tạ Minh Đồ hôn lên mặt Tô Hiểu Mạn: “Mạn
Mạn, dáng vẻ lúc em trừng mắt với anh thật là đẹp mắt.”
Tô Hiểu Mạn nhét màn thầu vào trong miệng anh: “Cẩu Tử thối,
anh có thể thành thật chút để em ăn hay không hả?”
Tạ Minh Đồ gật đầu, ăn hết màn thầu trong miệng: “Mạn Mạn,
em còn muốn ăn cái gì?”
“Không ăn nữa, đợi lúc nữa tới nhà cha mẹ thì ăn.”
Tô Hiểu Mạn nở nụ cười hôn lên mặt Tạ Minh Đồ vài cái, cũng
không phải chỉ có ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.