“Là Khương Yến Đường?!” người trong phòng còn chưa nói lời nào, bên ngoài đã có người nói to một tiếng, lời vừa nó ra như sấm sét rạch ngang trời quang, đánh thức những người vốn còn đang mơ màng, hồ đồ, đắm chìm trong chuyện kia.

Không phải đang nằm mơ?

Chuyện mà bọn họ mới nghe thấy là thật sự?

Hôm nay nhà họ Tạ không phải đòi chia tài sản sao? Như thế nào lại tuôn ra chuyện kinh thiên động địa như vậy?

Tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy.

Ngẫm lại thân phận và gia thế của Khương Yến Đường, Tôn Mai, bà ta làm sao có thể đem con trai của mình tráo đổi với con trai nhà họ khương được, người phụ nữ ngu muội ở nông thôn sao có thể làm ra chuyện như vậy được?

Tới đây xem cũng có không ít người lớn tuổi, bọn họ dường như còn nhớ rõ chút chuyện năm đó, đứa thứ năm nhà họ Tạ không sinh ra ở thôn Kiều Tâm, mà được Tôn Mai và ông Tạ mang về từ bên ngoài.

Nói bọn họ trở về quê cũ của nhà họ Tạ một chuyến, trấn nhỏ nhà họ Tạ, ở đó Tôn Mai có chuyện ngoài ý muốn nên sinh non, sinh ra Tạ lão ngũ sau đó mới mang về.

Tạ lão ngũ khi còn nhỏ trắng trẻo mềm mại lại xinh đẹp, cũng có người truyền tai nhau rằng, bởi vì anh sinh ra ở bên ngoài, ăn đầy đủ hơn những đứa trẻ khác trong thôn, có khi anh còn được ăn sữa bột.

Lúc đấy rất nhiều người trêu ghẹo, nói là phần mộ tổ tiên nhà Tôn Mai và ông Tạ bốc khói xanh, mới sinh ra đứa trẻ xinh đẹp lại đáng yêu như vậy, chỉ là lúc đó khi Tôn Mai nghe xong những lời này, cũng không cảm thấy cao hứng.

“Thậm chí bà ta còn có chút tức giận cơ mà.”

“Tôi còn nhớ rõ chuyện năm đó, hiện tại nghĩ đến đúng là không thích hợp, nếu là con ruột, sao có thể không vui cho được?

Lúc ấy bà ta đã không có tự tin, tôi còn hoài nghi quá có phải đây là đứa trẻ mà bà ta vụng trộm với người đàn ông khác sinh ra hay không, nhưng mà ngẫm lại cái thôn vừa nhỏ vừa nát này của chúng ta, cho dù có vụng trộm với bất kì người đàn ông nào đi chăng nữa, cũng sinh không ra dáng vẻ này được…”

“Cũng đúng thôi, ai có thể nghĩ đến, không phải bà ta đi vụng trộm với người đàn ông khác, mà là trộm đánh tráo con của người ta.”

“Trách không được, tôi vẫn luôn cảm thấy không đúng lắm, khi còn nhỏ Tạ lão ngũ ngoan như vậy, nếu tôi mà có đứa con út như vậy, còn không thương yêu chiều chuộng nó sao, vậy mà Tôn Mai cố tình suốt ngày thiên vị Tạ lão nhị, đây cũng không khác gì đầu bị lừa đá cả, hiện tại xem ra, không phải con ruột của bà ta nên không có tình cảm.”

“Đáng thương, khi còn nhỏ Tạ lão ngũ đã phải sống những ngày tháng như thế nào chứ.”

“Người đàn bà ác độc này, bà ta dám làm ra chuyện như vậy, bà ta trộm đánh tráo con trai nhà thủ trưởng, làm sao mà bà ta dám, làm sao lại dám làm thế.”

“Sao mà không dám chứ, ông nhìn xem, người khác trộm vàng trộm bạc trộm của quý cũng là trộm, bà ta trộm con người khác cũng là trộm, lúc thanh niên trí thức Khương vừa mới tới thôn chúng ta, cả người đầy khí chất, nhìn thôi cũng đoán được trước kia hắn ta đã sống cuộc sống xa hoa xa xỉ như thế nào, lại nhìn lại Tạ Minh Đồ mà xem, vốn là một đứa trẻ trắ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play