Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

CHƯƠNG 36: CHỦ ĐỘNG XUẤT KÍCH


9 tháng

trướctiếp

Con heo rừng bị Tạ Minh Đồ đánh ngất xỉu đang ở đội sản xuất chăn nuôi, may mắn lúc trước Liễu Triệu Cường mang theo nhóm xã viên mở rộng chuồng heo, hiện tại cũng có chỗ cho nó ở.

Sau khi tỉnh lại, con heo này kêu rất to, làm không ít người dân trong thôn phải dừng lại xem.

“Đây là con heo ngu ngốc mà vợ chồng Tạ lão ngũ nhặt về?”

“Con heo lớn như vậy hoá ra lại rất ngu, còn có thể đâm vào cây?”

“Đầu óc nó không được phát triển đi!”

Con heo rừng tức giận khi nghe thấy những lời nói chê cười như vậy, ở trong chuồng ầm ầm phát ra tiếng heo hú dữ tợn, nhưng điều mà nó không biết chính là, bên ngoài kia một đám “Kiến thức rộng rãi”, vào những dịp cuối năm, thôn dân lại nghe nhiều tiếng giết heo, vừa nghe đến âm thanh này liền liên tưởng đến “Tiếng giết heo”, không chỉ không cảm thấy sợ hãi mà ngược lại còn chảy nước dãi.

“Nó kêu to quá, khẳng định là thịt rất chắc nịch, lại chăm nó tới cuối năm rồi ăn thịt cũng được.”

“Đây là một con heo ngon, nhưng có vẻ không được thông minh lắm.”

“Là heo đực sao, lớn như vậy, kéo đi lai giống cũng được đấy.”

Sau vài ngày, con heo rừng ở trong chuồng ăn ngon uống tốt, nó đã được phối giống với một con heo cái, dường như là nếm tới thú vui nằm ăn nằm uống, nó cũng không làm ầm ĩ muốn thoát ra ngoài nữa.

“Hai ngày nay cũng chưa nghe thấy tiếng nó kêu to.”

“Hiện tại chỉ chờ ăn ngon, uống tốt đi, không nghĩ muốn đi nữa rồi.”

Con người dễ dàng khuất phục ở dưới viên đạn bọc đường và còn heo này cũng vậy.

Nói tóm lại, trong khoảng thời gian này, trong thôn bọn họ có tin tức lớn về con heo rừng lớn bất ngờ ập đến, sau khi ra cửa thì chuyện bàn tán của ba cô sáu bà đều là về con heo rừng và người nhặt được heo.

“Lên núi cũng có thể nhặt được heo, hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn này thật may mắn.”

“Đã nói Tô Hiểu Mạn vượng phu mà, cô xem Tạ lão ngũ cưới cô ta, hiện tại mọi chuyện tốt đều tới.”

“Có thể là bởi vì bọn họ có tính cách tương hợp, giờ lại đến với nhau, lại có thể không có chuyện tốt sao?”

“Hai vợ chồng này thật sự rất thú vị”

Bây giờ chuyện hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn là đề tài bàn tán chủ yếu của tất cả người dân trong thôn, nhà may và chuyện nhặt được heo rừng đều có liên quan đến hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn, chủ đề này được các bà các cô lấy để bàn luận sau bữa tối.

Mà ở chỗ của thanh niên trí thức, bọn họ dần dần cảm thấy xung quanh vắng vẻ rất nhiều.

Lúc bọn họ vừa đến, mấy bà cô trong thôn rất nhiệt tình, mỗi ngày lôi kéo bọn họ bàn tán chuyện này, nói chút chuyện kia, hoặc là khi nghe bọn họ nói về chuyện ở trong thành phố, sẽ ngạc nhiên mà thốt lên, bọn họ tuy rằng cảm thấy những người này thật quê mùa thật phiền nhưng cũng làm cho bọn họ cảm nhận được hương vị của sự nhiệt tình, ít nhất bọn họ là những người được mọi người chú ý tới, là nhóm người nổi bật ở nơi này.

Sau đó, bởi vì Tô Hiểu Mạn, cô gái trẻ đẹp nhất thôn thích thanh niên trí thức Khương, tiêu điểm bàn tán trở thành thanh niên trí thức Khương. Thanh niên trí thức Khương cũng lập tức thành người chạm tay là bỏng, không ít người đều chạy tới hỏi thăm, hỏi thanh niên trí thức Khương là người như thế nào?

Tuy rằng hỏi thăm không phải là hỏi về bọn họ, nhưng trong nhóm thanh niên trí thức có người như vậy cũng khiến cho những thanh niên trí thức khác tự hào.

Mà hiện tại, Tô Hiểu Mạn không còn thích thanh niên trí thức Khương nữa, cô đã kết hôn với Tạ lão ngũ của Tạ gia. Tạ lão ngũ từ một thằng bé luộm thuộm nghèo túng biến thành một thanh niên đẹp trai và có trái tim ấm áp. Hai sự việc xảy ra gần đây, tất cả tâm điểm trong thôn đều là nói về hai người bọn họ.

Các cô các bà đều ngừng bàn tán về thanh niên trí thức bọn họ mà thay vào đó là nói về căn phòng nuôi tằm của Tô Hiểu Mạn.

Nhóm thanh niên trí thức đã tới đây được một đoạn thời gian, cũng không có cái gì mới mẻ, thanh niên trí thức Khương dù có giỏi đến đâu thì khi nói đến anh ta cũng không thể ăn thêm được một miếng thịt.

Nói về thanh niên trí thức còn không bằng nói về con “Heo rừng” mới tới đẹp trai kia, con heo này hấp dẫn hơn nhiều.

Ở trước cửa chỗ ở của thanh niên trí thức rất vắng vẻ.

Tuy nhiên, thỉnh thoảng vẫn sẽ có ít người đến xem qua, chẳng hạn như Tôn Mai. Trước kia bà ta không thường xuyên đến chỗ của thanh niên trí thức, nhưng trong khoảng thời gian này dường như là phát hiện ra sự việc gì mới lạ, thỉnh thoảng sẽ lôi kéo một vài thanh niên trí thức, vừa nói vừa cười mà trò chuyện cả buổi sáng, còn mời bọn họ ăn hạt dưa hay gì đó.

“Tôi còn tưởng thanh niên trí thức Khương trước kia rất ưu tú, mấy bà mấy cô trong thôn cứ tán gẫu là nhắc tới anh ta, mọi ánh mắt đều đặt lên người anh ta. Bây giờ dường như mọi người trong thôn đều chú ý tới Tô Hiểu Mạn.” Triệu Thanh Thanh nhịn không được thở dài nói: “Hiện tại Tô Hiểu Mạn cùng lão ngũ nhà họ Tạ ở bên nhau, nói đi cũng phải nói lại, hầu như mọi người đều nói về hai người bọn họ, còn lại rất ít người nhắc tới thanh niên trí thức Khương.”

“Trước kia có rất nhiều người muốn giới thiệu con gái của mình cho anh ấy, nhưng hiện tại cũng ít đi rồi. Dù sao thì ngay cả cô gái xinh đẹp nhất trong thôn bọn họ mà anh ta cũng chướng mắt thì các cô gái khác ở trong thôn làm sao lại lọt vào tầm mắt của anh ta được.”

“Cũng là tự mình hiểu lấy mình.”

Nữ thanh niên trí thức bên cạnh trả lời: “Tôi không nghĩ là đang nói về Tô Hiểu Mạn, mà chỉ là có chuyện gì mới mẻ liền nói về chuyện đó, gần đây Tô Hiểu

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp