“Quê hương của thanh niên trí thức Khương ở đâu?”
“Hắn ta là người nơi nào?”
….
Tôn Mai tới nơi ở của thanh niên trí thức thì đụng phải
bạn cùng phòng của thanh niên trí thức Khương là Lâm Bạch Tuấn, sau khi đuổi
theo hắn hỏi liên tục vài vấn đề, hỏi tình huống trong nhà của thanh niên trí thức
Khương, còn có vài chuyện khi còn nhỏ.
Tuy rằng Lâm Bạch Tuấn có chút nghi hoặc nhưng mà chuyện
về Khương Yến Đường hắn biết không ít, hắn cũng nói một số chuyện mà tất cả mọi
người đều biết cho Tôn Mai.
Tôn Mai tự dưng mò tới hỏi chuyện của thanh niên trí thức
Khương không thể hiểu được, không biết có ý gì?
“Cha mẹ cậu ấy có đối xử tốt với cậu ấy không?” “Khi còn
nhỏ cậu ấy đi học ở đâu?”
Đúng, tất cả đều đúng hết.
Trong lòng Tôn Mai vô cùng kích động, càng ngày bà ta
càng muốn nghe nhiều chuyện về thanh niên trí thức Khương Yến Đường hơn, bà ta
muốn biết hết thảy mọi chuyện phát sinh trên người hắn, con trai bà ta, đứa con
trai đáng thương của bà ta, nếu không phải lúc đứa trẻ này sinh ra cả người
vàng vọt, tiếng khóc cứ như muỗi, nhìn như sắp tắt thở thì bà ta cũng sẽ không…
Đây là đứa con trai của bà ta! Đứa con trai khỏe mạnh của
bà ta!
Nó còn ưu tú như vậy!
Tim Tôn Mai đập bình bịch, bà ta gấp tới mức không chờ
nổi muốn gặp mặt thanh niên trí thức Khương, nhìn thấy đứa trẻ ưu tú kia, nó
còn ưu tú hơn so với lão nhị, lớn lên tuấn tú, trình độ văn hóa cao, ai thấy nó
đều khen ngợi nó hết.
Người như vậy mới là con trai ruột của bà ta.
Tôn Mai gấp không chờ nổi muốn gặp Khương Yến Đường.
“Thanh niên trí thức Lâm, cậu có biết bao giờ bọn họ trở
về không?”
Lâm Bạch Tuấn sửng sốt, “Chuyện này làm sao mà tôi biết
được, phải hỏi đại đội trưởng mới biết được.”
“Bọn họ chỉ đi ra ngoài học tập thôi, sao mà phải đi lâu
như vậy?”
Tôn Mai hận không thể chạy đi theo ngay, bên ngoài có cái
gì để mà học tập, bà ta muốn gặp Khương Yến Đường, mấy ngày nay ngày nào bà ta
cũng nghĩ tới chuyện này, nghĩ tới mức chẳng thiết tha ăn uống gì cả.
Lúc này có một nữ thanh niên trí thức đi từ cửa sau ra,
vừa khéo là Vương Lam mới làm loạn một trận lúc trước, cô ta trốn ở phía sau
nghe được cuộc đối thoại của Lâm Bạch Tuấn và Tôn Mai.
Hiện tại Vương Lam vô cùng phẫn uất với Tô Hiểu Mạn và
mọi chuyện xung quanh cô, nghe thấy Tôn Mai tới hỏi thăm Khương Yến Đường, càng
không nhịn được mà châm chọc mỉa mai: “Ah, thanh niên trí thức Khương người ta
về khi nào, liên quan gì đến bà chứ?”
“Ngày nào cũng chạy tới để hỏi, người không biết còn
tưởng rằng bà là mẹ ruột của thanh niên trí thức Khương đó.”
Sắc mặt Tôn Mai đột nhiên trắng bệch, thân thể lùi về
phía sau một bước, một luồng không khí lạnh lẽo bò lên sau lưng bà ta.
Vương Lam cũng không biết lời cô ta thuận miệng nói ra
lại tiết lộ sự thật kinh khủng cỡ nào: “Trước kia Tô Hiểu Mạn còn vô cùng trông
mong leo lên được người thanh niên trí thức Khương, sao nào? Hiện tại mẹ chồng
cô ta cũng muốn học theo ư?”
Vương Lam chỉ muốn phát tiết cảm xúc phẫn uất của cô ta
mà thôi, cô ta cho rằng Tôn Mai thừa dịp này đi tìm hiểu tin tức về thanh niên
trí thức Khương, chỉ là vì đề phòng Tô Hiểu Mạn thông đồng với thanh niên trí
thức Khương mà thôi.
Nhưng mà, trong đáy lòng cô ta lại có suy đoán khác.
Người đàn bà Tôn Mai trong thôn này là một người đanh đá,
vừa nhìn là biết người không nói lí, lỡ như trong lúc Tô Hiểu Mạn đi học tập ở
nơi khác ăn vạ thanh niên trí thức Khương, phỏng chừng Tôn Mai cũng muốn mượn
chuyện này để sinh sự gây phiền toái và ảnh hưởng cho thanh niên trí thức
Khương một chút, cho tên bà ta mới tới tìm hiểu thông tin của cải của thanh
niên trí thức Khương, tính toán xem về sau có thể chiếm được bao nhiêu tiền.
“Bà kiềm chế lại chút đi, còn t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.