Đường Phỉ đến vườn thú dữ, mở bảng
điều khiển trò chơi và thêm vườn thú dữ vào bản đồ thứ hai của mình.
Một khu vực lớn ban đầu đang có màu
xám trong bản đồ được mở khóa, trước sự ngạc nhiên của Đường Phỉ, hệ thống trò
chơi lại sẵn sàng cho phép cô gộp vườn sư tử, núi hổ, núi gấu và các khu vực dã
thú khác thành một khu vườn thú dữ hoàn chỉnh, chỉ trong một thao tác mà cô đã
có thêm một khu vườn lớn hoàn chỉnh rồi!
Cô vui vẻ kiểm tra bảng điều khiển.
[Hồ sơ người chơi]
Họ tên: Đường Phỉ
Mã số người chơi: 001
Chức vụ hiện tại: Nhân viên chăm sóc
động vật
Cấp độ: Cấp 4
Bản đồ đã mở: Vườn voi, vườn thú dữ
Tổng số động vật được tìm thấy trên
bản đồ này: 7 (bấm vào để xem chi tiết)
Điểm kinh nghiệm: 350/2000 (còn
thiếu 1650 điểm kinh nghiệm để thăng cấp đến cấp tiếp theo)
Giá trị thể lực: 95%
Kỹ năng đặc biệt: tuyệt chiêu xoa
đầu, tận tình khuyên bảo
Bình luận: Trình độ người chơi đã
được cải thiện nhưng vẫn còn ở mức thấp.
Này, tại sao tổng cộng lại có tới 7
con lận?
Bây giờ có Vân Tử và Lôi Tử trong
vườn voi, sư tử châu Phi Kara, gấu đen Thất Thiếu và một con báo săn mà cô
không biết tên, cộng lại cũng chỉ có 5 con thôi.
Cô nhẩm tính ngón tay hai lần, không
sai.
Cô bấm vào xem chi tiết, cũng chỉ có
ảnh của 5 con vật này thôi.
Đường Phỉ không còn lo lắng về điều
đó nữa, 5 con thì 5 con, nói không chừng có thêm một số loài chim hoang dã ở
trên ngọn cây gần đó. Phạm vi chăm sóc mà cô thêm vào chỉ có sư tử châu Phi,
gấu đen và báo săn. Vì chúng đều thuộc về khu vực đã mở bản đồ nên quá trình
thêm chúng vào phạm vi chăm sóc diễn ra rất suôn sẻ.
Điều đầu tiên mà Đường Phỉ kiểm tra
tất nhiên là tình trạng của sư tử châu Phi Kara.
Công Thành Sư này đã để lại ấn tượng
sâu sắc cho cô trong nhóm, nó luôn luôn ăn không no nên cô khá tò mò rằng, rốt
cuộc tình trạng của Công Thành Sư sẽ như thế nào.
Cô mở bảng trạng thái của Sư tử Kara
ra.
[Tên: Kara
Tuổi: 10 tuổi
Chủng loại động vật: Sư tử châu Phi
Sở thích: ăn, ăn gì cũng thích
Thức ăn: 20 điểm (cảnh báo đỏ)
Nước uống: 80 điểm
Vệ sinh: 35 điểm (cảnh báo đỏ)
Không gian: 60 điểm
Giải trí: 40 điểm (cảnh báo đỏ)
Tâm lý: 60 điểm
Sức khỏe: 60 điểm
Tâm trạng: rất tệ
Nhắc nhở: Hãy cho Kara ăn, dọn dẹp,
vệ sinh chuồng và chơi với Kara càng sớm càng tốt. Nếu có thể, hãy cải thiện
chất lượng thức ăn của Kara càng nhiều càng tốt.]
Kara thật sự đang đói, đương nhiên
điều này không có gì lạ, sau khi trải qua một đêm dài, động vật trong vườn bách
thú thường cảm thấy đói vào buổi sáng. Tuy nhiên, 20 điểm thực sự khá thấp,
thường thì điều này có nghĩa là con vật đang rất đói.
Đường Phỉ bước vào phòng chuẩn bị
thức ăn ở phía sau núi sư tử, trước đó, Từ Dương đã rã đông thịt đông lạnh rồi.
[Thịt băm kém chất lượng]
Đường Phỉ cân nó, thịt băm ở đây có
tổng cộng nặng 6-7 cân, đây không phải là một số lượng nhỏ.
Đây đúng là thịt băm kém chất lượng
mà, Đường Phỉ kiểm tra lại sổ tay cho ăn, sư tử châu Phi ăn khoảng 7 cân thịt
bò có xương và 4 cân thịt dê có xương mỗi ngày, ngoài ra, chúng cũng cần bổ
sung vitamin E, A và D. Tốt nhất là cho nó ăn gà sống hoặc thỏ sống hàng tuần.
So với sổ tay hướng dẫn, chất lượng
thịt băm thực tế cho ăn không đạt yêu cầu, khẩu phần ăn cũng không đủ.
Không thể cung cấp đủ năng lượng cho
Kara, đương nhiên nó sẽ kêu đói mỗi ngày.
Sau chuyện này, Đường Phỉ cảm thấy
giải thích rõ ràng với Từ Dương là một việc rất cần thiết, nhưng trải qua những
việc đã xảy ra lần trước, Đường Phỉ cũng biết rõ, rất có khả năng đây là chuyện
mờ ám mà Lý Nghệ đã làm. Cô ta đã có chủ ý cắt bớt lượng thức ăn ở vườn voi,
đương nhiên cũng sẽ trừ đi khẩu phần ăn của Kara.
Đường Phỉ cho thức ăn đã rã đông vào
thùng đựng thức ăn rồi bước vào khu vực cách ly của phòng làm việc. Không giống
như vườn voi, vì đây là khu dã thú nên có hai cửa đóng mở, làm như vậy là để
tránh những lúc mở cửa, thú dữ sẽ vô tình lao ra ngoài.
Cô dọn dẹp khu vực cho ăn trước, sau
đó đi ra ngoài và mở cửa.
Kara nhảy một phát đến đó, vồ lấy
miếng thịt trong thùng đựng thức ăn, sau đó bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Vị của nó thật sự rất ngon, dường
như thứ trước mặt nó là món ngon nhất mà nó từng được ăn.
Trông thấy vậy, Đường Phỉ có hơi xót
xa trong lòng, rõ ràng giao diện đã hiển thị đó là thịt băm chất lượng kém, thế
mà Kara lại có thể ăn ngon lành như vậy, xem ra nó chưa bao giờ được ăn thứ gì
ngon lành cả.
Tạm thời, việc cắt bớt khẩu phần ăn
không thể giải quyết, Đường Phỉ mở bảng điều khiển trung tâm mua sắm ra, trong
trung tâm mua sắm, cô đặt 3 cân thịt bò có xương và 2 cân thịt dê có xương,
ngoài ra còn đặt thêm một số vitamin cần cung cấp cho động vật ăn thịt.
Tổng cộng tiêu hết 100 đồng vàng!
Trời ơi, thịt và vitamin thật sự rất
đắt!
Đường Phỉ hơi đau lòng, so với rau
củ và trái cây mà cô mua cho Vân Tử, cho dù thịt bò và thịt dê có xương của
Kara thuộc loại chất lượng bình thường nhưng cũng rất đắt, nếu cứ tiếp tục như
vậy, sợ là đồng vàng của cô cũng không đủ để mua những thứ khác nữa.
Nhưng cô chỉ mới đến đây hôm nay,
cho Kara một bữa ăn ngon cũng không tệ, cách khác thì để sau này rồi nghĩ tiếp
vậy.
Kara nhanh chóng ăn xong phần thịt
trong ngày, còn đang liếm thùng thức ăn, sau đó lưu luyến không nỡ rời đi, sau
khi Đường Phỉ đóng cánh cửa dẫn đến núi sư tử, cô mới đi lấy thùng thức ăn về.
Không cần phải rửa gì cả!
Kara đã liếm sạch đến mức không còn
một vết dầu nào, vô cùng sạch sẽ!
Đường Phỉ lại cảm thấy xót xa trong
lòng, e là đứa trẻ này thật sự sắp chết đói rồi.
Hôm nay, chuyển phát nhanh Nghịch
Phong cũng đến rất nhanh, Đường Phỉ nhanh chóng nhận được đồ ăn mà mình đã đặt.
Nhân viên chuyển phát nhanh còn
không quên trêu đùa vài câu: "Ôi chao, cô Đường, cô đổi địa chỉ nhận hàng
rồi."
Đường Phỉ cười nói: "Đều ở
trong vườn bách thú mà, cũng không hẳn là đổi đâu."
Sau khi ký nhận, Đường Phỉ đổ thịt
bò và thịt dê vào thùng đựng thức ăn, lấy viên vitamin ra rồi nghiền thành từng
miếng và cho vào thịt, không giống như thịt đông lạnh vừa rồi, thịt bò và thịt
dê lần này rất tươi, hơn nữa vẫn còn nguyên miếng, trông ngon hơn nhiều so với
thịt băm vừa rồi.
Theo kinh nghiệm của Đường Phỉ, thức
ăn chất lượng thông thường đặt mua ở trung tâm mua sắm còn tốt hơn nhiều so với
thức ăn do vườn bách thú mua.
Lúc này, Kara đang nằm nghịch ở núi
sư tử.
Toàn bộ vườn sư tử chỉ có một con sư
tử, còn trên núi sư tử cũng trống rỗng không có gì. Khu triển lãm ở đây là khu
triển lãm lâu đời nhất được xây dựng từ những năm 80. Buổi sáng là khoảng thời
gian rảnh rỗi hiếm hoi của nó, khi cửa vườn bách thú mở ra và khách du lịch
bước vào, sẽ luôn có những khách du lịch nhìn xuống nó trong khu triển lãm, bị
làm ồn cũng không sao, nhưng tệ nhất là có những khách du lịch còn ném đồ
xuống.
Điều nó thích nhất là khoảng thời
gian vào buổi sáng sớm, khi nó có thể thoải mái chơi đùa mà không bị con người
quấy rầy.
Đương nhiên, buổi tối sau khi mặt
trời lặn cũng không có ai ở đó, nhưng điều quan trọng nhất là lúc đó nó đã đói
bụng, phải trải qua một đêm gian khổ mới có thể chờ đến bữa sáng.
Nhân viên chăm sóc thường cho nó ăn
thêm thức ăn khác vào thời điểm này, nhưng hôm nay có một chút khác biệt...
Hôm nay nó đã ăn rồi, nhưng lại có
tiếng mở cửa vang lên ở khu vực cho ăn phía sau núi sư tử.(CaiBap x T Y T)
Kara cảnh giác ngẩng đầu lên, vểnh
tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Tại sao nó lại nghe thấy tiếng ai đó
di chuyển thùng thức ăn nhỉ?
Kara cảm thấy hơi khó tin nên xoẹt
một cái rồi bò dậy, ngồi đợi ở cổng, nơi dẫn đến khu cho ăn ở núi sư tử.
Ở đây là một góc khuất nên không
nhìn thấy nhân viên chăm sóc, đợi cửa vừa mở ra, nó cũng không xông ra ngoài
ngay lập tức mà nghi ngờ đi tới.
Thùng thức ăn lại xuất hiện ở đây...
Dường như nó ngửi thấy mùi gì đó
rồi...
Mùi thịt!
Đây là mùi thơm của thịt tươi chất
lượng cao mà đã lâu rồi nó không được ngửi thấy!
Nó ngồi xổm cách thùng thức ăn mấy
mét, vẻ mặt mê man nhìn về phía lối vào khu vực cho ăn, đây... chẳng lẽ là ảo
giác chăng?
Có lẽ đây không phải là ảo giác đâu,
chẳng phải lúc nãy Cúc cu cúc cu đã nói trong nhóm chat rồi sao, hôm nay chị
gái nhỏ tới khu dã thú mà!
Nó bật khỏi mặt đất và lao đến trước
thùng thức ăn, a a a a, thật sự là thịt tươi kìa!
Nó lại vùi đầu vào trong thùng thức
ăn, gặm thử một miếng, trời trời trời ơi, cái này ngon quá đi mất thôi!
Hơn nữa, những miếng thịt này còn có
thêm xương, không chỉ có thịt ngon mà xương nhai cũng khá ngon!
Kara vừa ăn, nước mắt cũng bất giác
rơi tung tóe, thịt ngon đến nỗi khiến nó vô thức rơi nước mắt!
Nó ngấu nghiến bữa ăn thứ hai trong
ngày và niềm hạnh phúc của nó hơi mơ màng, khi liếm xong thùng thức ăn thì quay
trở lại núi sư tử. Hiếm khi nào nó mới cảm thấy no như vậy, thậm chí còn ợ hơi
rất lâu.
[Công Thành Sư]: Hôm nay ăn no quá,
hơi choáng... ợ~
[Cá koi béo phì]: Ôi chao! Thật hiếm
khi @Công Thành Sư lại được ợ như thế!
[Tiểu Phì Thu]: Sống lâu mới thấy
được, @Công Thành Sư, hiếm lắm tôi mới thấy cậu nói no bụng đó.
[Giúp tôi lên ngôi vua]: Không thể
nào, chị gái thật sự đã tới khu dã thú của chúng ta sao?
[Công Thành Sư]: Tôi không thấy chị
ấy, nhưng thịt hôm nay ngon hơn ngày thường rất nhiều! Thật sự rất ngon! Thật
khó để tôi diễn tả cho các cậu biết thịt hôm nay ngon như thế nào... Ngon hơn
tất cả những món thịt mà tôi đã từng ăn trước đây luôn đó!
[Ông lớn]: Khó chịu thật đó...
[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Hic...
Chị gái qua đó thật rồi, chắc là chị ấy cảm thấy tôi không đáng yêu, không cần
tôi nữa, huhu...
[Cúc cu cúc cu]: Không phải đâu,
chẳng phải chị gái đã nói chuyện rất lâu với cậu trước khi chị ấy đi sang đó
sao?
[Công Thành Sư]: Ha ha ha ha, nhóc
à, không phải mỗi ngày cậu đều phàn nàn chị gái không tốt, muốn đổi dì Lý trở
về sao, sao vậy, bây giờ không muốn đổi lại nữa à? Tôi thì lại mong ngóng vô
cùng đó!
[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Hic...
Tôi... Thật ra tôi cảm thấy chị gái cũng rất tốt.
[Cúc cu cúc cu]: Này, nhóc à, cuối
cùng tôi cũng nghe thấy cậu nói điều gì đó tử tế rồi đó.
[Tiểu Phì Thu]: Ha ha ha ha, không
phải con người của nhóc không biết tốt xấu, chỉ là hơi chậm một chút mà thôi.
[Giúp tôi lên ngôi vua]: Ha ha ha
ha, thế thì chậm chạp quá rồi, chị gái đã đến chăm sóc những đứa bé khác rồi
nha.
[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Mọi
người đừng nói nữa, tôi... muốn yên tĩnh… huhu…
[Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ
hàng ngày cho Kara ăn, thu được 5 điểm kinh nghiệm, 5 đồng vàng.]
Mặc dù cho Kara ăn thu được điểm
kinh nghiệm và đồng vàng nhiều hơn Vân Tử, nhưng việc thiếu hụt thức ăn cho
Kara thực sự là một vấn đề lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy, đồng vàng chắc chắn sẽ
thu không đủ chi.
Nhưng không còn cách nào khác, bây
giờ bản đồ đã được mở rộng đến khu vực dã thú, cô cần phải tìm cách giải quyết
vấn đề này.
Sau đó, Đường Phỉ đến khu vực báo
săn và gấu đen, hai nơi này cũng có vấn đề tương tự.
Mỗi ngày, báo săn cũng cần ăn 3 cân
thịt bò có xương và 1 cân thịt dê có xương, ngoài ra cũng cần bổ sung các loại
vitamin khác. May mắn thay, vừa rồi đặt hàng đã đặt nhiều hơn một chút, Đường
Phỉ trộn thịt tươi cô mua và thịt băm mà vườn bách thú mua với nhau, sau đó
khuấy đều các loại vitamin, rồi đặt chúng vào khu vực báo săn.
Rõ ràng, con báo săn này thận trọng
với đồ ăn hơn nhiều so với Kara, nó đến gần thùng thức ăn, nhưng không bắt đầu
ăn ngay mà ngửi ngửi một cách cẩn thận. Phát hiện thịt không giống với bình
thường nên nó tạm thời rời khỏi thùng thức ăn, nằm nghiêng sang một bên, nhưng
ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc về phía lối vào của phòng chuẩn bị thức ăn.