Mọi người đều
nói rằng khi kết hôn sẽ vô cùng vất vả, nhưng dường như An Vu không hề có cảm
giác đó.
Cô cũng không
quá bận rộn. Sau khi nhận được chứng chỉ vào ngày tốt nghiệp và chụp ảnh cưới,
Giang Sóc không để cô phải lo lắng bất cứ điều gì về lễ cưới.
Ngay cả khi hôn
lễ diễn ra, cô cũng rất thảnh thơi. Bởi vì Giang Sóc không thực hiện phần nâng
cốc chúc mừng, sau khi buổi lễ kết thúc anh đã ngay lập tức đưa cô về nhà.
Lúc đó An Vu cảm
thấy không yên tâm lắm, giật nhẹ tay áo của anh rồi nói: “Em không cần nâng cốc
chúc mừng với bạn bè và người lớn trong gia đình anh sao?”
An Vu là một
người tương đối ít nói và sống nội tâm. Cô không giỏi nói ra mấy lời ngon ngọt,
thật ra lúc đó cô lo lắng nhất chính là phân đoạn này.
Giang Sóc không
để bụng ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng nói: “Nhiều người như vậy thì kính rượu đến
khi nào chứ? Anh cưới em về nhà chứ không muốn em phải mệt mỏi như vậy đâu.”
An Vu một lần
nữa cảm thấy thật cảm động. Vừa rồi cô ở trên sân khấu đã khóc rất nhiều. Bây
giờ nhìn người đàn ông ở trước mặt đang ôm mình, cô đột nhiên có cảm giác không
chân thật.
Cô không nhịn
được mà hôn lên môi anh một cái, sau đó nói: “Giang Sóc, anh thật tốt.”
Xe hoa vẫn đang
trên đường trở về nhà, bên ngoài cửa sổ xe tối đen như mực, nụ hôn của cô khiến
toàn thân anh trở nên căng thẳng.
Hôm nay cô gái
này đặc biệt rất xinh đẹp, cũng rất dính người.
Từ lúc anh nắm
tay cô bước lên sân khấu, cô chưa từng một lần buông tay anh ra. Bàn tay của cô
nhỏ nhắn mềm mại, có hơi ra mồ hôi một chút. Anh có thể dựa vào lòng bàn tay mà
đoán ra được sự căng t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.