An Vu chớp chớp mắt, xác nhận bản thân không có nghe nhầm.
Cậu có chắc mình đến đây để hỏi bài không?
Cô mở to đôi mắt hạnh long lanh ánh nước, chân mày khẽ nhíu lại, dáng vẻ ngây ngốc, biểu cảm dễ đoán đến mức chỉ thiếu in ba chữ “Tôi không tin” to đùng lên mặt.
Giang Sóc tự nhận mình có một đôi mắt biết nhìn người nhưng cô gái này cũng thật sự quá dễ đoán rồi.
“Làm sao, không tin tôi?”
An Vu run lên, vội vàng xua tay: “Không phải, không phải.”
Tai của cô đỏ ửng, cả người trở nên luống cuống.
Nhìn xem, vừa vạch trần cô, cô đã hoảng sợ đến mức độ nào rồi.
Giang Sóc cũng không làm khó cô, ánh mắt di chuyển xuống dưới, dừng trên quyển vở cô đang ôm trong ngực.
Anh hất cằm một cái, giơ tay ra: “Đề gì vậy, tôi xem giúp cậu.”
Trong nháy mắt anh đưa tay ra, An Vu lập tức lùi về phía sau một bước, cô lắc đầu từ chối, nói: “Không cần, tôi chờ anh Thanh Hoài trở về.”
Nụ cười của Giang Sóc có hơi cứng lại.
Anh không cử động, cười như không cười nói: “Xem thường tôi?”
An Vu nhỏ giọng nói: “Không phải, không có.”
Thôi, cho cậu ta nhìn một chút cũng không sao.
An Vu đưa vở ghi chép những câu sai* cho anh.
(*): 错题本 “Sách câu hỏi sai” hay còn gọi là sách sai, sách sửa lỗi, sách sửa lỗi, “sổ hỏi sai”. Nghĩa là học sinh tiểu học và THCS sắp xếp bài tập, bài tập, câu hỏi sai trong bài kiểm tra vào sách trong quá trình học, để tìm ra những mắt xích yếu kém trong học tập của các em, làm nổi bật trọng tâm học tập, hứng thú học tập hơn, có mục tiêu. Sách bài tập hiệu quả học tập và nâng cao kết quả học tập.
Giang Sóc cười đắc ý.
Ài, ngoan quá.
Quả thật rất dễ đối phó.
Anh lười biếng nhận lấy cuốn vở, thờ ơ lật một cái.
Giang Sóc lật từ đầu đến cuối, chữ viết trên cuốn vở được viết rất đẹp lại còn rất ngay ngắn, giống như một tác phẩm nghệ thuật, khác hoàn toàn với chữ viết ngoáy như vẽ bùa đuổi quỷ của anh. Giang Sóc không hề chú ý đến đề bài, chỉ nhìn một lượt giống như đang thưởng hoa vậy.
An Vu mở to mắt nhìn anh, đôi mắt hạnh to tròn của cô giống như đang hi vọng anh thật sự biết làm.
Anh dùng dư quang nhìn thấy hết mấy biểu cảm này của cô, lúc này Giang Sóc mới đặt sự chú ý ở trên đề bài.
Anh lật một đề rồi một đề, đôi môi dần mím thẳng lại.
Được rồi, anh không biết làm.
Giang Sóc lại lật trở lại trang đầu tiên, nhìn mấy lần rồi lại lật về sau.
Rốt cuộc An Vu không nhịn được nữa, hỏi nhỏ: “Cậu có làm được không vậy?”
“Có hơi khó.”
An Vu lại hỏi: “Vậy cậu có làm được không?”
Giang Sóc nói: “Gấp cái gì? Ngồi xuống để tôi suy nghĩ một chút.”
Được rồi, An Vu không nói nữa.
Anh xem từ đầu đến cuối m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.