Có
lẽ Trang Ngạn Du cũng không nghĩ tới việc chuyển mode sang anh em tốt sẽ thất
bại.
Trang
Ngạn Du ngơ ngác.
Bởi
vì khi trước vẫn chuyển mode thành công, chưa từng thất bại lần nào.
Lần
này bất ngờ thất bại khiến Trang Ngạn Du cảm thấy mơ hồ, vô thức luống cuống
không biết nên làm gì.
Nhưng
không thể phủ nhận rằng cậu có thể cảm nhận được sự kiên nhẫn và dịu dàng của A
Tập, cũng như nhận thấy đối phương sợ cậu thấy chán ghét, vậy nên từng hành
động của anh đều lộ ra sự thăm dò cẩn thận.
Đúng
là Ôn Trầm Tập đang cẩn thận thăm dò.
Anh
sẽ nghĩ đến nơi mình muốn chiếm giữ, rồi chần chừ, lưỡng lự, sau đó xác định
đối phương không tỏ ra chút phản cảm nào, anh mới có thể tiếp tục tiến hành
bước tiếp theo.
Dường
như Ôn Trầm Tập cực kì kiên nhẫn với Trang Ngạn Du.
Nếu
đây là một trận so tài về sức chịu đựng thì chỉ cần đối tượng là Trang Ngạn Du,
anh chắc chắn sẽ giành được hạng nhất.
Có
lẽ bởi sự kiên nhẫn và dịu dàng của anh đã khiến Trang Ngạn Du vốn có chút
hoang mang dần ổn định lại.
Ngược
lại khi Ôn Trầm Tập đang do dự có nên tiến hành bước tiếp theo hay không, Trang
Ngạn Du ôm lấy eo anh, không cho anh rời đi.
Trong
đầu cậu chỉ nghĩ cần gì ngại, dù sao đây chẳng phải là lần đầu tiên giúp đỡ lẫn
nhau.
Nhưng
cậu lại có một trực giác mơ hồ rằng lần này sẽ không giúp nhau đơn giản như
vậy.
Giọng
Ôn Trầm Tập trầm thấp như đang thì thầm bên tai cậu: "Du Du, bây giờ anh…
không ở chế độ anh em tốt."
Tuy
đầu óc Trang Ngạn Du hơi mơ hồ, nhưng tâm tư muốn gần gũi với đối phương lại
chiếm ưu thế nên cậu có thể nghe những lời này rất rõ ràng: "... Em
biết."
Đương
nhiên cậu biết đây không phải mode anh em tốt.
Không
phải A Tập đang chuyển mode thất bại sao?
Bây
giờ A Tập là bạn trai của cậu, chỉ có bạn trai mới có thể hôn và bế cậu lâu như
vậy, còn cả… hôn khắp người nữa.
Anh
em tốt không thể làm như vậy, đúng không?
Lời
Trang Ngạn Du truyền vào trong tai Ôn Trầm Tập khiến anh như ngừng thở một lát.
Trong
trận so tài sức chịu đựng này, anh cảm thấy hình như mình đã thành công rồi.
Anh
đã lấy được ngôi vị quán quân.
Cho
nên bây giờ, dường như anh đã có được vinh quang và khen thưởng của người đạt
hạng nhất.
"Tiểu
Du." Anh cẩn thận, tinh tế hôn đối phương, muốn nói cho đối phương biết
tình yêu to lớn của anh dành cho cậu.
"Du
Du…"
"Em
ở đây."
"Anh
yêu em."
"....Ừm."
Trang
Ngạn Du cảm thấy hình như cậu cũng nên nói chút gì đó, nhưng nụ hôn của đối
phương gần như khiến cho cậu chẳng thể thở nổi. Đầu óc cậu trống rỗng, chẳng
biết bộ đếm thời gian trong đại não đã sớm vứt đi đâu rồi.
Linh
hồn cậu đã sớm lạc đi đâu cùng với nó rồi.
-
Sáng
hôm sau, lúc Trang Ngạn Du tỉnh dậy đã là 9 giờ.
Cậu
mở to mắt nhìn chằm chằm vào trần nhà, ngơ ngác một hồi lâu. Mãi đến khi cơn
ngái ngủ biến mất, đại não được khởi động một lần nữa, cậu mới quay đầu.
Trang
Ngạn Du thầm nghĩ không lẽ bộ đếm thời gian trong đầu đã bị hỏng thật rồi ?
Chẳng
biết giờ đã là mấy giờ rồi.
Cậu
dời mắt, đi tìm kiếm điện thoại của mình.
Vừa
hay điện thoại đặt ở đầu giường rung lên mấy lần.
Âm
thanh thông báo đã tắt, nhưng dựa theo tần suất rung của điện thoại thì hẳn là
tin nhắn Wechat chứ không phải cuộc gọi.
Trang
Ngạn Du duỗi tay từ trong ổ chăn ra, với lên đầu giường lấy điện thoại.
Với
lực quan sát phong phú, cậu liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy một vài dấu
vết để lại trên cánh tay trắng nõn của mình.
Trang
Ngạn Du hơi khựng lại.
Nhưng
ngừng lại một lát, một bàn tay từ phía sau đã vươn tới giúp cậu lấy điện thoại
từ đầu giường, sau đó đặt trên tay cậu.
Trang
Ngạn Du quay đầu lại, yên lặng nhìn thoáng qua người đàn ông phía sau, rồi lại
cúi đầu nhìn điện thoại.
Trong
mắt Ôn Trầm Tập tràn đầy tình yêu và nét cười nhẹ.
Anh
ôm người vào trong lòng: "Du Du."
Trang
Ngạn Du nhìn điện thoại, không để ý tới anh.
Ôn
Trầm Tập: "Tiểu Du."
Trang
Ngạn Du nhấn mở tin nhắn Wechat.
Tin
nhắn Wechat hiện ra cực nhiều, tận 99+ thông báo.
Trong
đó, nhóm Wechat của công ty có tới hàng ngàn tin nhắn.
Trang
Ngạn Du nhớ r� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.