Trang Ngạn Du đúng là chưa tới nơi, bây giờ cậu còn đang ở trên xe.

Hơn nữa theo như lời của thư ký thì Tổng giám đốc Thẩm đã đợi họ ở phòng riêng, ông ta không ở trong nhà hàng mà lại xuống xe giữa chừng.

Người thư ký lên xe với cậu và những người khác đều trực tiếp xuống xe.

Trên xe chỉ còn lại mỗi Tổng giám đốc Thẩm, cậu và tài xế.

Trang Ngạn Du theo trực giác cảm thấy có gì đó không ổn.

Khi vị Tổng giám đốc Thẩm này vừa lên xe đã bày vẻ hối lỗi, nói: “Cậu tên là Trang Ngạn Du phải không? Cậu Trang, thật ngại quá, hôm nay là do tôi đã chuyện bé xé ra to, mong cậu đừng bận tâm.”

Trang Ngạn Du cau mày nói: “Ông có giải thích với tôi cũng vô ích thôi.”

Tổng giám đốc Thẩm vội vàng nói: “Đúng đúng đúng, chờ lát nữa tới nhà hàng tôi sẽ giải thích với vị trợ lý Tiểu Chu kia.”

Trang Ngạn Du nhận thấy những từ mấu chốt: Chờ lát nữa.

Những lời này có hai nghĩa.

Một cái là đợi lát nữa người tới rồi mới giải thích với Chu Tuyền.

Một cái là bây giờ không đi, lát nữa mới đi.

Trang Ngạn Du nhìn mặt của Tổng giám đốc Thẩm, suy tư người này đang nói tới nghĩa nào trong hai nghĩa này.

Nếu là cái sau thì…

Trang Ngạn Du chuyển mắt nhìn khắp trong xe, cuối cùng dừng lại trên tay của lái xe.

Bởi vì cậu ngồi ở ghế sau nên không nhìn thấy được mặt của lái xe, nhưng vẫn có thể nhìn ra lái xe này là một người lão luyện, tay cầm lái rất ổn định, hơn nữa những ngón tay thô ráp, cánh tay đô đến mức vest cũng không che được cơ bắp.

Trang Ngạn Du chậm rãi ngẩng đầu, bắt đầu hoạt động cổ tay đề phòng bất kỳ trường hợp nào.

Vị Tổng giám đốc Thẩm này vẫn còn đang nói: “Có điều cậu chính là người phụ trách hệ thống công trình lần này, tôi nói tiếng xin lỗi trước với cậu cũng là chuyện nên làm. Mặc dù cậu Trang vẫn còn trẻ nhưng đã có trí tuệ hơn người, chắc cậu sẽ không so đo với tôi, đúng chứ?”

Trang Ngạn Du hỏi: “Vậy nên chúng ta đang đi đâu?”

Tổng giám đốc Thẩm vội vàng nói: “À? Đây là hướng tới nhà hàng...”

Trang Ngạn Du gật đầu, không nói nữa.

Nhưng mà cậu càng không nói tiếng nào thì vị Tổng giám đốc Thẩm này lại càng sốt ruột.

Chờ tới khi xe đã dừng lại trước cửa nhà hàng, Trang Ngạn Du trực tiếp xuống xe mà không thèm nói gì.

Tổng giám đốc Thẩm thấy thế, vội vàng muốn kéo cậu lại: “Cậu Trang chờ đã, tôi...”

Tay ông ta v�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play